phiên bản vẫn lờ mờ
ký ức chưa trồi lên
câu chữ lao xao không vần điệu
bài thơ ngao ngán
tiếng ngáp trong đêm tối
và những trằn trọc không thôi
mùa mưa trá hình vẽ lên những dị ảnh
tay da nhăn quẹt cặn bã dư thừa
sót lại sau đêm bỡn cợt
khi hào nhoáng và phấn son trôi đi
soi gương thấy mình già thiệt
giỡn hớt làm chi hỡi bạn ơi.
thy an
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment