Một con chó Sói gầy còm
Thân hình ốm đói chỉ còn xương da
Thức ăn không dễ tìm ra
Nhiều chó canh giữ thật là khó khăn.
Một đêm gặp chó lang thang
Con chó mập mạp trông ngon vô cùng
Muốn tấn công, nhưng ngại ngùng
Con chó quá khoẻ không chừng hại thân.
Sói bèn hỏi chuyện xa gần
Khen chó khoẻ mạnh thân hình đẹp xinh
Chó rằng: "Muốn tốt thân hình
Bỏ rừng về sống an bình như tôi
Ăn uống no đủ suốt đời
Không lo tranh đấu tìm tòi thức ăn."
Sói hỏi: "Phải làm gì chăng?"
Chó rằng: "Thực tế thì không có gì
Đuổi kể cầm gậy chạy đi
Ăn mày nếu ghé lại thì sủa vang.
Chỉ làm như thế siêng năng
Xương gà, thịt, bánh thức ăn tràn đầy
Quanh quẩn bên chủ suốt ngày
Được chủ ve vuốt, bồng tay dịu dàng."
Nghe tả đời sống huy hoàng
Sói mừng muốn chảy đôi hàng lệ vui
Chợt thấy cổ chó lạ thôi
Lông thì bị trụi da thời sẹo khô
Ngạc nhiên Sói hỏi lý do
Chó rằng: "Chuyện chẳng nhằm nhò gì đâu
Là vết vòng cổ in sâu
Vòng để gắn xích từ lâu đấy mà."
"Dây xích" Sói hoảng hốt la
"Bạn không được phép tự do ra ngoài?"
Chó rằng: "Đúng vậy, chẳng sai
Nhưng tôi chẳng thấy trong ngoài khác nhau."
Sói rằng: "Với tôi còn lâu
Một trời một vực khác nhau trong ngoài
Trời cao, biển rộng, sông dài
Thênh thang rộng bước sống đời tự do
Cho dù bữa đói bữa no
Nhưng mà vẫn được tự do một đời."
Mới hay sống ở trên đời
Cuộc đời sung sướng là đời Tự Do.
Bùi Phạm Thành
(ngày 17 tháng 5 năm 2021)
The Wolf And The House Dog
by Aesop
There was once a Wolf who got very little to eat because the Dogs of the village were so wide awake and watchful. He was really nothing but skin and bones, and it made him very downhearted to think of it.
One night this Wolf happened to fall in with a fine fat House Dog who had wandered a little too far from home. The Wolf would gladly have eaten him then and there, but the House Dog looked strong enough to leave his marks should he try it. So the Wolf spoke very humbly to the Dog, complimenting him on his fine appearance.
"You can be as well-fed as I am if you want to," replied the Dog. "Leave the woods; there you live miserably. Why, you have to fight hard for every bite you get. Follow my example and you will get along beautifully."
"What must I do?" asked the Wolf.
"Hardly anything," answered the House Dog. "Chase people who carry canes, bark at beggars, and fawn on the people of the house. In return you will get tidbits of every kind, chicken bones, choice bits of meat, sugar, cake, and much more beside, not to speak of kind words and caresses."
The Wolf had such a beautiful vision of his coming happiness that he almost wept. But just then he noticed that the hair on the Dog's neck was worn and the skin was chafed.
"What is that on your neck?"
"Nothing at all," replied the Dog.
"What! nothing!"
"Oh, just a trifle!"
"But please tell me."
"Perhaps you see the mark of the collar to which my chain is fastened."
"What! A chain!" cried the Wolf. "Don't you go wherever you please?"
"Not always! But what's the difference?" replied the Dog.
"All the difference in the world! I don't care a rap for your feasts and I wouldn't take all the tender young lambs in the world at that price." And away ran the Wolf to the woods.
There is nothing worth so much as liberty.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment