Header Ads

Truyện Kể Trong Nhân Gian: Bữa Ăn Cuối Cùng


Một sinh viên mới ra trường
Việc làm tìm mãi xem dường khó khăn
Chỉ mong có đủ miếng ăn
Chỉ mong có chỗ ấm thân mỗi ngày.

Thế nhưng trong cảnh tình này
Tình trạng đói khổ càng ngày càng tăng
Một hôm trong lúc khó khăn
Bụng đói, lục túi xem rằng còn chi.

Còn vài đồng cuối thôi thì
Hamburger với một ly nước này
May ra cũng thể qua ngày
Chuyện mai hãy để qua ngày hôm mai.

Vừa ngồi xuống bàn nơi đây
Anh chợt nhìn thấy có hai trẻ gầy
Và một ông lão ăn mày
Nói rằng nhịn đói nhiều ngày đã qua.

Anh nghe trong dạ xót xa
Mình khổ nhưng họ gấp ba nhọc nhằn
Thế là anh nhường thức ăn
Cho ba ông cháu chia phần với nhau.

Ăn xong ông lão nói câu:
“Cảm ơn lòng tốt biết đâu đền bù
Tôi đây chỉ có đồng xu
Mong anh nhận lấy xem như đáp đền.”

Người thanh niên cầm xu tiền
Vì anh không muốn làm phiền người cho.  
Bây giờ anh mới phải lo
Làm sao no ấm để cho qua ngày.

Tìm đến nơi gầm cầu này
Kiếm nơi để ngả lưng này qua đêm
Thấy tờ báo cũ gần bên
Đăng tin tìm kiếm đồng tiền cũ xưa.

Anh chợt nhớ đến đồng xu
Của ông lão nọ vừa cho lúc chiều
Chẳng hay đáng giá bao nhiêu
Hỏi xem có được ít nhiều gì không?

Biết đâu bán được mấy đồng
Cũng qua được cảnh đói lòng hôm nay
Vừa nhìn thấy đồng xu này
Người chuyên viên vội gọi ngay chủ mình.

Thế rồi cả ba cùng tìm
Trong quyển sách để chứng minh giá tiền
Giá đề ba triệu hiển nhiên
Vì đồng xu quý giá tiền phải cao.

Lòng anh vui sướng biết bao
Tìm ông cháu đó nhưng nào thấy đâu
Muốn tìm để cùng chia nhau
Đồng xu cũ đó đem giàu bỗng nhiên.

Bây giờ đã có nhiều tiền
Nhưng ba ông cháu kia tìm chẳng ra
Người làm tiệm ăn nói là
Ba ông cháu đó đã xa đây rồi.

Nhưng họ có nhắn một lời
Nếu anh có hỏi thì thời đưa xem
Một tờ giấy nhỏ điền tên
Với lời nhắn nhủ ghi trên rõ ràng:

"Anh bạn trẻ, tấm lòng vàng
Dẫu đói nhưng vẫn sẵn sàng gia ơn
Giúp người bị đói khổ hơn
Xứng đáng được thưởng thiên ơn triệu lần."

Bùi Phạm Thành
Ngày 12 tháng 10 năm 2023


Ngẫu hứng sau khi được đọc câu chuyện sau:


BỮA ĂN CUỐI CÙNG

Một sinh viên ra trường thất nghiệp đã lâu, không tìm được việc làm. Sáng hôm đó, anh uể oải thức dậy, lục mãi trong ví chỉ còn 10 dollars cuối cùng. Anh rửa mặt thay đồ rồi lang thang trên phố, hy vọng tìm được bất cứ công việc gì có thể. Nhưng đến đâu cũng chỉ nhận được những cái lắc đầu từ chối. Đến khi thấy đói, anh ghé vào một quán ăn nhanh để mua một phần ăn cuối cùng và ly soda.

Anh vừa lấy được phần ăn nóng hổi ngồi xuống bàn, chưa kịp cắn một miếng thì trước mặt anh bỗng xuất hiện một ông lão ăn xin dẫn theo 2 đứa cháu. Trông họ thật tồi tàn dơ bẩn và đói lả. Ông lão van xin anh vì ông cháu họ đã nhịn ăn gần cả tuần rồi. Những đứa trẻ thèm thuồng nhìn cái bánh hamburger anh đang cầm trong tay.

Chàng thanh niên nhìn lại chiếc bánh, anh cũng đói nhưng anh biết họ còn đói hơn anh. Anh cầm cả khay thức ăn đưa hết cho ông lão. Ông lão ăn xin cảm ơn rối rít, rồi lục trong túi xách rách nát đưa cho anh một đồng xu cổ và nói:

- Cảm ơn lòng tốt của anh, xin hãy nhận cho lòng biết ơn của chúng tôi.

Anh chẳng biết làm được cái gì với đồng tiền cổ này, nhưng cũng nhận lấy nhét vào túi cho ông lão yên tâm.

Chàng thanh niên thất thểu bước ra khỏi quán. Giờ thì anh thật sự đã chẳng còn gì nữa. Không tiền, không việc, không hy vọng cùng cái đói đang gậm nhấm bao tử... Anh đi xuống bờ sông, tìm một chỗ mát dưới gầm cầu, và định nằm đó cho đến khi được lên thiên đàng. Khi loay hoay dọn dẹp xong chỗ nằm, chợt thấy một mẫu báo rách, anh cầm nó lên đọc. Trên báo có mẩu tin: "Một trung tâm mua bán đồ cổ rao thu mua tất cả những đồng tiền cổ với giá cao".

Anh moi trong túi ra đồng tiền khi nãy ông lão ăn xin đưa cho anh, ngắm nghía một hồi hy vọng biết đâu nó cũng giúp anh mua được vài thứ để nhét vào bụng. Nghĩ vậy nên anh bò dậy và cầm mẩu báo đi tìm địa chỉ. Khi anh đến nơi và chìa tay đưa ra đồng tiền, một chuyên viên trong cửa hàng xem xong gọi ông chủ đến. Ông chủ đem ra một cuốn sách cũ to tướng, rồi cùng anh và người chuyên viên lục tìm mẫu đồng tiền anh đang có. Sau khi tra cứu niên giám kiểm tra mẫu đồng tiền đó, cả ba người té ngửa khi biết nó có giá... 3 triệu dollars.

Anh mất cả ngày hôm đó để hoàn tất thủ tục mua bán, và sáng hôm sau anh bước ra khỏi nhà với tư cách là người chủ tài khoản ngân hàng với 3 triệu dollars. Anh vui mừng chạy ngay đến quán ăn mà anh đã gặp ba ông cháu ăn xin. Nhưng khi hỏi toàn bộ nhân viên và ông chủ cửa tiệm, không ai biết tung tích của ông lão ăn xin. Chỉ có một nhân viên đưa ra một mảnh giấy, nói là ông lão có viết để lại cho anh.

Anh mừng rỡ mở ra xem, hy vọng đây là tin nhắn giúp anh tìm được họ. Nhưng trên mảnh giấy chỉ vỏn vẹn có vài hàng: "Cảm ơn lòng tốt của anh bạn trẻ. Anh đã cho chúng tôi tất cả những gì anh có khi anh đã không còn gì nữa. Vậy nên anh xứng đáng để nhận lại phần thưởng từ chủ nhân của Thiên Đường"...

Người kể chuyện: Nguyễn Quang Lạc



No comments

Powered by Blogger.