trăng sáng trên bầu trời đêm
như khuôn mặt quê hương êm đềm
nhìn cõi Tây Phương yên lặng
bao dung nhắc nhở
kẻ ở miền xa thương thêm
chùm sao lấp lánh ngân hà
có tiếng kêu miên viễn
của con sông và ruộng lúa
hương thơm nào rơm rạ
tỏa ra từ triệu điểm xa
Cửu Long và Hồng Hà
nét linh thiêng rồng biển
bản đồ tay run giấy nát
con đường trong tim mờ nhạt
đất đỏ phù sa nghe phôi pha
nhắm lại đôi mắt buồn cổ tích
Trường Sơn cao ngất đá xanh
Hạ Long sừng sững, Huế yên lặng
Sài Gòn, Hà Nội héo hon non nước
gió mưa bốn mùa réo gọi ê a
sóng biển Đông ngàn năm ru mãi
bài ca chung thủy vọng phương xa
ngước mặt nhìn mây không nói hết
bến bờ thao thức
hai tiếng Việt Nam ôi bao la…
thy an
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment