Em còn nhớ, bên dòng Potomac,
Anh đưa em đi lễ hội đầu xuân,
Mùa đào nguyên – hoa lá bỗng bâng khuâng
Hương gió nhẹ thẹn thùng trong nắng nhạt.
Ngàn cánh hoa sắc hồng bay thơm ngát,
Gợi nhớ về Đà Lạt những năm xưa
Gió từ sông, thổi chút rét cuối mùa
Gây lành lạnh bước chân khua vội vã.
Chúng ta đi giữa hàng cây rụng lá,
Nghe xôn xao từng kỷ niệm hiện về
Ngày tháng qua mau như một cơn mê
Đêm chờ sáng, đợi người về hội ngộ.
Chiều Thủ Đô, lạnh dài từng con phố
Qua White House, bỗng nhớ nắng Sài Gòn
Bức tượng đồng đen, ngựa thả chân bon
Ai khéo đặt trên lối mòn tưởng niệm.
Mình qua thăm Bức Tường Đen huyền nhiệm,
Nơi viết tên những chiến sĩ trận vong.
Họ và anh, từng chung sức nhiều lần,
Để bảo vệ miền Nam thời quốc biến. (1965-1975)
Tạm biệt nhau giữa bóng chiều tắt lịm
Thôi ngủ đi, những lính trận kiêu hùng
Tên của anh còn mãi với đoàn quân
Đã chiến đấu gian truân từ thuở ấy.
Chúng ta đi, kéo mùa Xuân thức dậy
Theo nắng về đài tưởng niệm trên cao,
Sừng sửng uy nghi, trắng xóa một màu.
Có hoa nắng xôn xao theo gió nhẹ.
Trong khóm lá, tiếng chim non rất khẽ.
Trên giàn hoa rêu bám, đọng sương xuân,
Cây cỏ ngẩn ngơ nhìn khách bâng khuâng
Bên tượng đá rêu phong chờ nắng ấm.
Chiều Thủ Đô với mây trời xanh thẳm
Đợi nắng về ngăn gió lạnh đại dương
Tháp Bút Chì cao vút bóng chiều vương
Vẫn ngạo nghễ giữa đồi sương đồng vọng.
Mình vào thăm khu Metro sang trọng,
Niềm tự hào từ dấu ấn Phục hưng.
Quả chuông bên kia, to lớn vô cùng
Ai sẽ kéo chuông rung đêm Trừ tịch.
Chiều cuối tuần, nắng vàng soi dấu tích,
Mình bước đi giữa lòng phố thênh thang,
Trời Thủ Đô đầy bóng sắc huy hoàng
Gây xao xuyến với muôn ngàn tâm sự.
Anh đưa em vào Bảo tàng Lịch sử
Để được xem những tài liệu chính biên
Đất nước hưng suy, thương hải tang điền
Thuở cung kiếm và lời nguyền huyết thệ.
Nhớ sóng Bạch Đằng, Đống Đa Nguyễn Huệ
Đuổi giặc xâm lăng, khí phách tự hào.
Ánh đuốc Mê Linh sáng mãi ngàn sau
Cho đất nước tươi một màu xanh biếc.
Đêm hoa đăng còn vang lời tha thiết,
Ta mang theo đến tận mãi vô cùng
Nhớ tuổi thanh xuân và nợ kiếm cung
Nên một thuở hào hùng không thể mất.
Mình bước đi giữa rừng hoa thơm ngát,
Màu hồng đào làm kỷ niệm thêm xanh
Ngàn cánh hoa theo nắng gió thơm lành
Là hạnh phúc long lanh đầy rực rỡ.
Tay trong tay giữa nắng vàng thương nhớ,
Nhìn mây trôi trên sóng nước hoa đào.
Đêm chưa qua mà lòng bỗng nao nao,
Những kỷ niệm ngọt ngào theo năm tháng.
Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn.
Mùa Hoa Đào
Lê Tấn Dương
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment