L’aigle avoit ses petits au haut d’un arbre creux,
La laie au pied, la chatte entre les deux;
Et sans s’incommoder, moyennant ce partage,
Mères et nourrissons faisoient leur tripotage.
La chatte détruisit par sa fourbe l’accord;
Elle grimpa chez l’aigle, et lui dit: Notre mort
(Au moins de nos enfants, car c’est tout un aux mères)
Ne tardera possible guères.
Voyez-vous à nos pieds fouir incessamment
Cette maudite laie, et creuser une mine?
C’est pour déraciner le chêne assurément,
Et de nos nourrissons attirer la ruine:
L’arbre tombant, ils seront dévorés;
Qu’ils s’en tiennent pour assurés.
S’il m’en restoit un seul, j’adoucirois ma plainte.
Au partir de ce lieu, qu’elle remplit de crainte,
La perfide descend tout droit
A l’endroit
Où la laie étoit en gésine.
Ma bonne amie et ma voisine,
Lui dit-elle tout bas, je vous donne un avis:
L’aigle, si vous sortez, fondra sur vos petits.
Obligez-moi de n’en rien dire;
Son courroux tomberoit sur moi.
Dans cette autre famille ayant semé l’effroi,
La chatte en son trou se retire.
L’aigle n’ose sortir, ni pourvoir aux besoins
De ses petits; la laie encore moins:
Sottes de ne pas voir que le plus grand des soins
Ce doit être celui d’éviter la famine.
A demeurer chez soi l’une et l’autre s’obstine,
Pour secourir les siens dedans l’occasion:
L’oiseau royal, en cas de mine;
La laie, en cas d’irruption.
La faim détruisit tout; il ne resta personne
De la gent marcassine et de la gent aiglonne
Qui n’allât de vie à trépas:
Grand renfort pour messieurs les chats.
Que ne sait point ourdir une langue traîtresse
Par sa pernicieuse adresse!
Des malheurs qui sont sortis
De la boîte de Pandore, (*)
Celui qu’à meilleur droit tout l’univers abhorre,
C’est la fourbe, à mon avis.
Jean de La Fontaine
Đại bàng làm tổ trên cây
Heo rừng làm ổ dưới ngay gốc này
Con mèo cũng ở nơi đây
Cả ba chia sẻ nơi này nuôi con.
Con mèo tinh ma một hôm
Nói lời gian dối cùng con đại bàng
Rằng: “Xem kìa chuyện nguy nàn
Heo rừng dưới gốc cây đang bới đào
Rồi thì cây sẽ đổ nhào
Con bạn rơi xuống nó nhào vào ăn.”
Đại bàng lo sợ thất thần
Con mèo lại xuống dưới gần gốc cây
Cùng heo gian trá giải bày
Rằng: “Đại bàng đó một ngày gần đây
Khi bạn vắng mặt nơi này
Nó sẽ bay xuống bắt ngay con khờ.”
Heo nghe lòng rối tơ vò
Sợ hãi như sóng vỡ bờ tràn dâng.
Đại bàng lo sợ vô cùng
Luôn ở trong tổ canh chừng đàn con.
Heo rừng lại càng sợ hơn
Không dám rời ổ sợ con nguy nàn.
Chỉ vì nghe lời kẻ gian
Đại bàng, Heo với hai đàn con thơ
Chết vì đói quá đấy mà
Và mèo dư thịt để mà nuôi con.
Bùi Phạm Thành
(ngày 4 tháng 8 năm 2022)
(*) Pandora's Box: Theo thần thoại Hy Lạp thì cô nàng Pandora vì tò mò đã
mở chiếc hộp bí mật của chồng, vô tình đã thả ra những lời nguyền rủa về
thể xác (bệnh tật, chiến tranh ...) và tinh thần (đau khổ, sợ hãi ...) bay
ra ngoài trần thế. Trong lúc hoảng hốt, cô ta đã đậy vội nắp hộp lại, và
chẳng may, Hy Vọng bị kẹt lại ở trong đó.
Chú thích:
Có một số tài liệu ghi rằng truyện này do Aesop kể vì văn phong rất giống
những bài khác của Aesop. Nhưng trong cả hai trang Web:
đều không có ghi truyện này là của Aesop.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment