Une Lice étant sur son terme,
Et ne sachant où mettre un fardeau si pressant,
Fait si bien qu’à la fin sa Compagne consent,
De lui prêter sa hutte, où la Lice s’enferme.
Au bout de quelque temps sa Compagne revient.
La Lice lui demande encore une quinzaine.
Ses petits ne marchaient, disait-elle, qu’à peine.
Pour faire court, elle l’obtient.
Ce second terme échu, l’autre lui redemande
Sa maison, sa chambre, son lit.
La Lice cette fois montre les dents, et dit:
"Je suis prête à sortir avec toute ma bande,
Si vous pouvez nous mettre hors."
Ses enfants étaient dejà forts.
Ce qu’on donne aux méchants, toujours on le regrette.
Pour tirer d’eux ce qu’on leur prête,
Il faut que l’on en vienne aux coups;
Il faut plaider, il faut combattre.
Laissez-leur prendre un pied chez vous,
Ils en auront bientôt pris quatre.
Jean de La Fontaine
Livre II - Fable 7
Chó cái gần đến ngày sanh
Không nơi trú ngụ chạy quanh đi tìm
Gặp một con chó bạn quen
Cho được tạm trú nên liền vào ngay.
Trải qua cũng khá nhiều ngày
Chó chủ trở lại: "Tôi đây cần nhà."
Chó cái năn nỉ: "Nhưng mà
Con chưa đi vững biết là đi đâu
Cho tôi ở thêm ít lâu
Một thời gian nữa khoảng đâu hai tuần."
Và rồi sau đó hai tuần
Chó chủ trở lại: "Tôi cần nhà tôi."
Chó cái nhe răng trả lời:
"Nhà này tất cả đây thời của tôi
Mẹ con tôi không muốn rời
Bạn không chống lại với tôi dễ dàng
Con tôi giờ đã sẵn sàng
Cùng tôi đánh đuổi dễ dàng những ai."
Từ tâm giúp đỡ người ngoài
Giúp nhằm kẻ xấu chỉ hoài công thôi
Có khi nguy hại đến người
Giúp một rồi họ chiếm mười có khi.
Bùi Phạm Thành
(ngày 29 tháng 5 năm 2021)
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment