Có hai cha con nhà kia
Dắt lừa đi bán đang đi trên đường
Chậm rãi vì họ muốn rằng
Con lừa được khoẻ dễ dàng bán hơn.
Cùng đi trên một con đường
Vài người thấy cảnh bất thường nhạo chê
"Thật là ngu, hãy nhìn kìa
Có lừa chẳng cưỡi lại đi dưới đường
Lừa ngu thì đã thấy thường
Người ngu như thế trên đường mấy ai."
Chẳng muốn bị họ chê bai
Cha bảo con hãy lên ngồi cưỡi ngay
Tiếp tục đi trên đường này
Khách thương nhìn thấy buông ngay một lời:
"Xem kìa có chuyện lạ đời
Con trên lưng cưỡi cha thời đi theo
Kính già chẳng biết hay sao
Xuống đi hãy để cha leo lên ngồi."
Lại muốn làm vừa lòng người
Cha bảo con xuống, cha thời leo lên
Một quãng đường nữa đi thêm
Gặp đám phụ nữ nói liền một câu:
"Lão già ngu ngốc gì đâu
Cưỡi lừa lại bắt con hầu dắt đi."
Người cha chẳng nghĩ suy gì
Cha con cùng cưỡi xem thì được thôi.
Chưa chi đã nghe một lời:
"Thật là ác độc hai người trên lưng
Con lừa tội nghiệp quá chừng
Làm sao vác nổi trên lưng hai người
Nghĩ ra thì thấy hai người
Khiêng con lừa đó xem thời hợp hơn
Nếu không đến chợ chỉ còn
Bộ da lừa đó chớ còn gì đâu."
Thế là cha con mau mau
Dùng cây dài để cùng nhau khiêng lừa
Xem ra hình ảnh lạ chưa
Hai cha con họ gánh lừa mà đi
Thói đời nhiều tiếng thị phi
Cả chợ thì chẳng thiếu gì lời chê
Xúm lại xem cảnh lạ ghê
Con lừa thì lại có bề chẳng yên
Nó thì không muốn được khiêng
Nhiều người chỉ trỏ nói xiên nói càng
Chân giãy giụa, miệng la làng
Dây buộc chân đứt khi ngang qua cầu
Lừa bị rớt xuống sông sâu
Bị nước cuốn mất còn đâu con lừa.
Lòng người cố làm cho vừa
Xem ra lại chẳng được vừa lòng ai.
"Ở sao cho vừa lòng người
Ở rộng người cười, ở hẹp người chê." (*)
Bùi Phạm Thành
(ngày 26 tháng 4 năm 2021)
(*) Ca dao
The Miller His Son And The Ass
by Aesop
One day, a long time ago, an old Miller and his Son were on their way to market with an Ass which they hoped to sell. They drove him very slowly, for they thought they would have a better chance to sell him if they kept him in good condition. As they walked along the highway some travelers laughed loudly at them.
"What foolishness," cried one, "to walk when they might as well ride. The most stupid of the three is not the one you would expect it to be."
The Miller did not like to be laughed at, so he told his son to climb up and ride.
They had gone a little farther along the road, when three merchants passed by.
"Oho, what have we here?" they cried. "Respect old age, young man! Get down, and let the old man ride."
Though the Miller was not tired, he made the boy get down and climbed up himself to ride, just to please the Merchants.
At the next turnstile they overtook some women carrying market baskets loaded with vegetables and other things to sell.
"Look at the old fool," exclaimed one of them. "Perched on the Ass, while that poor boy has to walk."
The Miller felt a bit vexed, but to be agreeable he told the Boy to climb up behind him.
They had no sooner started out again than a loud shout went up from another company of people on the road.
"What a crime," cried one, "to load up a poor dumb beast like that! They look more able to carry the poor creature, than he to carry them."
"They must be on their way to sell the poor thing's hide," said another.
The Miller and his Son quickly scrambled down, and a short time later, the market place was thrown into an uproar as the two came along carrying the Donkey slung from a pole. A great crowd of people ran out to get a closer look at the strange sight.
The Ass did not dislike being carried, but so many people came up to point at him and laugh and shout, that he began to kick and bray, and then, just as they were crossing a bridge, the ropes that held him gave way, and down he tumbled into the river.
The poor Miller now set out sadly for home. By trying to please everybody, he had pleased nobody, and lost his Ass besides.
If you try to please all, you please none.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment