Ngụ Ngôn La Fontaine: Thần Chết Và Người Đốn Củi
La Mort et le BûcheronUn pauvre Bûcheron tout couvert de ramée, Sous le faix du fagot aussi bien que des ans Gémissant et courbé marchait à pas pesants, Et tâchait de gagner sa chaumine enfumée. Enfin, n'en pouvant plus d'effort et de douleur, Il met bas son fagot, il songe à son malheur. Quel plaisir a-t-il eu depuis qu'il est au monde ? En est-il un plus pauvre en la machine ronde ? Point de pain quelquefois, et jamais de repos. Sa femme, ses enfants, les soldats, les impôts, Le créancier, et la corvée Lui font d'un malheureux la peinture achevée. Il appelle la mort, elle vient sans tarder, Lui demande ce qu'il faut faire C'est, dit-il, afin de m'aider À recharger ce bois ; tu ne tarderas guère. Le trépas vient tout guérir ; Mais ne bougeons d'où nous sommes. Plutôt souffrir que mourir, C'est la devise des hommes. Jean de La Fontaine Livre I - Fable 16 |
Thần Chết Và Người Đốn CủiMột người đốn củi nghèo nàn Biết bao bó củi từng mang trên người Trong lều mấy phút nghỉ ngơi Đường về lê bước rã rời toàn thân. Buồn lòng vứt củi xuống chân Ngồi ngay xuống đất than thân phận mình Đốn củi làm kế mưu sinh Vợ con, thuế má một mình lo toan Nhiều khi không đủ bữa ăn Một cây rìu cũ, một thân gầy gò "Thần chết ơi," anh gọi to Quên vẻ dữ tợn chẳng lo sợ gì Thần chết hiện ra tức thì Hỏi rằng: "Ta giúp được gì anh đây?" Người đốn củi vội nói ngay: "Nhờ ngài để bó củi này lên lưng." Khổ gặp Thần chết là ngừng Nhưng đâu ai muốn phải dùng đến đâu Chết dễ, sống khó là câu Phấn đấu để sống, là câu nằm lòng. Bùi Phạm Thành (ngày 28 tháng 5 năm 2021) |
Post a Comment