Thơ Tuệ Nga: Xuân Quê Ai Hẹn - Thư Xuân
Xuân Quê Ai HẹnTrong từng hạt nắng, nắng là thơ
Mà nghĩ từ xưa, nghĩ đến giờ
Mấy ngả tâm tình đau ý gió
Một trời hoài niệm lạnh cung chờ
Thời, Không huyền nhiệm Kinh vô tự
Non Nước thăng trầm giấc ảo mơ
Bàng bạc triền không vầng Nguyệt bạch
Xuân Quê Ai Hẹn Ngát Hoa Bờ ...
Tuệ Nga
|
Thư XuânChia nhau một chút quan san
Hình như Xuân đã nở vàng hoa Mai
Qua bao nhiêu nhánh sông đời
Hoàng hôn cứ đến, mình thôi không buồn,
Chùa xa nghe mới đổ chuông
Bao nhiêu hệ lụy, xả buông, về trời
Chào Nàng Xuân mới xinh tươi
Lượng Xuân trời đất cho đời bình yên ...
Mỗi năm như đã thêm quen
Thơ tôi tươi nét, đằm men tạ Người
Lòng tôi một chút hương lơi,
Tâm tình nào phải riêng tôi dệt thành...
Của tôi, của Chị, của Anh
Ý Mây, Lời Gió, Phấn nhành Lan Hoa,
Và thêm tiếng trẻ đùa ca
Trùng dương tiếng sóng, âm ba nhịp đời ...
Lượng Xuân muôn thuở tuyệt vời !
Bước Xuân Hòa Ái cho người an nhiên
Nắng Xuân vừa đến bên thềm
Đón Xuân, Bút Lộng ! Hoa Duyên Tặng Đời ...
Vườn Xuân bát ngát Mai Cười
Mầu Cờ Dân Tộc ! Thắm lời Nước Non !
Một vòng trái đất xoay tròn
Ơi, Xuân Huyền Diệu ! Yêu Thương muôn loài ...
Bút Hoa ! Ai Vẽ Xuân Tươi !
Mai vàng cánh mộng... nhớ trời Quê Hương !
Chia nhau một chút vấn vương ...
Chén quan hoài ... Tiếng Yêu Thương cho Đời !
Đón Xuân, Hoa Nở, Thơ Cười ...
Tuệ Nga
|
Post a Comment