vén mây tìm chút nắng mặt trời
cuối khu vườn lá hoa gục mặt
sót lại dư âm mùa mưa ẩm đất
một chút dư thừa khóe mắt rưng rưng
đi về mấy phút giây ngắn ngủi
rong ruổi tháng mười hai lá đỏ rụng đầy
mùa đông ngập ngừng cánh cửa
bức tường rêu trải rộng mông lung
thèm một cuộc quay trở lại
mái tóc thay màu pha nét tiêu hao
những con đường tha thiết ngọt ngào
trái tim hỉ nộ khát khao mong đợi
dọc bờ quá khứ đóa hoa vàng ngơ ngác
quyển sách bạn tặng đọc đêm qua
cuộc đời len lỏi tan vào ngõ tối
nhớ kẻ ra đi chưa kịp vẫy tay
chiều nghiêng nắng mái chùa đã cũ
thung lũng cuốn tròn đường vòng im ngủ
bước chân thấm lòng rải ngôn ngữ mến thương
gửi cho nhau lời cảm tạ phố phường
lạ lùng gần gũi nhất
vụn vỡ như cánh chim góc núi
mùa đông vẫn êm đềm gió bụi
nhánh hoa vàng cúi mặt thành thơ…
thy an
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment