Chuyện rằng một ngày xa xưa
Có một chú tiểu cùng sư trên đường
Đi ngang qua một khu vườn
Hoa thơm nở rộ bướm vờn tung bay
Người làm vườn nọ đưa tay
Rằng: “Sư thử đoán chuyện này xem sao
Bướm trong tay tôi thế nào
Còn sống hay chết thày sao biết cùng?”
Sư liền vội nói ngay rằng:
“Trong tay thì bướm chết nhăn còn gì.”
Người kia mở tay ra thì
Con bướm còn sống bay đi vội vàng.
Thày trò tiếp tục lên đàng
Hồi sau chú tiểu nói rằng: “Thày ơi
Qua kẽ tay con thấy rồi
Con bướm còn sống, thày thời cũng hay
Sao thày nói dối chuyện này
Con không hiểu nổi xin thày giảng cho.”
Sư rằng: “Ta chẳng đắn đo
Thấy bướm còn sống nhưng mà nói sai
Nếu nói bướm sống thì người
Sẽ bóp chết nó để rồi hơn ta
Ta nói bướm chết thế là
Người kia mới thả bướm ra sống còn
Ở đời nên rõ thiệt hơn
Mạng sống thì đáng quý hơn một lời
Thà nói dối cứu một đời
Chớ nên câu nệ thói đời làm chi.”
Bùi Phạm Thành
(ngày 22 tháng 8 năm 2022)
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment