Có một câu chuyện kể rằng
Một người Mẹ đó biết mình mang thai
Nên chuẩn bị cho con trai
Ba tuổi sẽ được là người anh trai
Đứa em gái sẽ ra đời
Người anh ba tuổi mừng vui rộn ràng
Hàng ngày anh ta ca vang
Cho đứa em gái Mẹ mang trong lòng
Anh cùng Cha Mẹ ngóng trông
Và anh ca hát đợi mong từng ngày.
Thế nhưng có chuyện chẳng may
Em bé yếu đuối từ ngày mới sinh
Bác sĩ cố gắng tận tình
Những ngày kế tiếp tình hình nguy hơn
Nhịp tim đứt quãng từng cơn
Xem ra mạng sống chẳng còn bao lâu.
Trong khi Cha Mẹ buồn rầu
Người anh trai vẫn muốn vào thăm em
Người y tá bảo không nên
Cho vào trong đó chi phiền thêm thôi
Cảm thương cho đứa con trai
Mẹ dắt con đến tận nơi em nằm.
Người Mẹ tan nát cõi lòng
Nhịp tim em bé dần dần yếu đi
Nhìn em, người anh tức thì
Cất lên tiếng hát như khi ở nhà
Giọng hát trẻ thơ ngân nga
Như lời nhắn nhủ thiết tha với đời:
"Em là tia nắng sáng ngời
Em là tia nắng tuyệt vời của anh
Dẫu trời không được trong xanh
Em là tia nắng cho anh vui mừng." (1)
Ô kìa phép lạ hay chăng?
Tấm thân nhỏ bé đang nằm lặng im
Bỗng dưng chiếc máy đo tim
Hiện ra cho thấy nhịp tim đập đều.
“Hát tiếp đi con trai yêu
Em gái con đã ra điều lắng nghe.”
Người anh trai nhỏ tỉ tê:
“Anh yêu em lắm, em thì biết chăng
Chẳng gì có thể sánh bằng
Tia nắng đẹp ấy xin đừng tắt đi.” (2)
“Con ơi hãy hát tiếp đi …”
Và người anh nhỏ cũng thì hát vang:
“Em ơi, em có biết chăng
Trong khi anh ngủ, anh hằng nằm mơ
Ôm em trong tay hàng giờ
Hát ru em ngủ giấc mơ ngoan hiền.” (3)
Bác sĩ được gọi đến liền
Để xem tình trạng của em gái này
Khám xong, bác sĩ nói ngay:
“Phép lạ đã xảy ra ngay nơi này.”
Và rồi chỉ sau vài ngày
Sức khoẻ bé gái đổi thay hoàn toàn
Ngày ngày người anh hát vang
Ru cho em gái trên giường nghỉ ngơi:
“Em là tia nắng sáng ngời
Tia nắng duy nhất tuyệt vời của anh
Chẳng gì có thể sánh bằng
Xin cho tia nắng ấy đừng tắt đi."
Bùi Phạm Thành
Ngày 19 tháng 11 năm 2022
Cảm tác theo ý của câu chuyện “The miracle of love, true story” đọc được trên trang mạng xã hội, không thấy đề tên tác giả.
Chú thích:
(1) “You are my sunshine, my only sunshine, you make me happy when skies are
gray.”
(2) “You never know, dear, how much I love you, please don’t take my sunshine
away.”
(3) “The other night, dear, as I lay sleeping, I dreamed I held you in my
arms”.
oOo
Like any good mother, when Karen found out that another baby was on the way, she did what she could to help her 3-year-old son, Michael, prepare for a new sibling.
The new baby was going be a girl, and day after day, night after night, Michael sang to his sister in Mommy’s tummy. He was building a bond of love with his little sister before he even met her.
The pregnancy progressed normally for Karen.
In time, the labor pains came. Soon it was every five minutes, every three, every minute. But serious complications arose during delivery and Karen found herself in hours of labor.
Finally, after a long struggle, Michael’s little sister was born. But she was in very serious condition, and was put in the neonatal intensive care unit at the Hospital.
The days inched by. The little girl got worse. The pediatrician had to tell the parents there was very little hope.
Michael, however, kept begging his parents to let him see his sister. “I want to sing to her,” he kept saying, but kids are never allowed in Intensive Care.
Karen decided to take Michael whether they liked it or not. If he didn’t see his sister right then, he may never see her alive.
The head nurse recognized him as a child and bellowed, “Get that kid out of here now. No children are allowed.”
The mother rose up strong in Karen and the usually mild-mannered lady glared steel-eyed right into the head nurse’s eyes, her lips a firm line, “He is not leaving until he sings to his sister.”
Then Karen towed Michael to his sister’s bedside. He gazed at the tiny infant losing the battle to live. After a moment, he began tossing. In the pure-hearted voice of a 3-year-old, Michael sang:
“You are my sunshine, my only sunshine, you make me happy when skies are gray.”
Instantly the baby girl seemed to respond. The pulse rate began to calm down and became steady.
“Keep on singing, Michael,” encouraged Karen with tears in her eyes.
“You never know, dear, how much I love you, please don’t take my sunshine away.”
As Michael sang to his sister, the baby’s ragged, strained breathing became as smooth as a kitten’s purr. “Keep on singing, sweetheart.”
“The other night, dear, as I lay sleeping, I dreamed I held you in my arms”.
Michael’s little sister began to relax as rest, healing rest, seemed to sweep over her. “Keep singing, Michael.” Tears had now conquered the face of the bossy head nurse. Karen glowed.
“You are my sunshine, my only sunshine. Please don’t take my sunshine away…”
The next day,…the very next day…the little girl was well enough to go home.
Author Unknown
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Thượng Đế vẫn còn làm phép lạ.
ReplyDelete