Rét rồi đấy mình ơi,
Quấn chăn vào chả buốt.
Đêm tháng Chạp cóng người,
Ủ cho em ấm với!
Ừ nhỉ,
Lạnh chưa ngơi,
Ra Giêng còn ấp ủ.
Thủ thỉ mấy khi rời,
Tình khăng khít nào lơi?
Tháng Hai làn môi cong,
Chống cằm con mắt ngước.
Tóc rối em vừa hong,
Nụ hôn nào mong mỏng?
Tháng Ba chừng nán lại,
Còn mải họa truyền-chân.
Tô mầu xuân thần-thoại,
Lên má người Thiên-Thai…
Dài tháng Tư khôn lường,
Lời nào đem chia sẻ?
Mênh mang sầu viễn phương,
Gượng quên đi,
Vô-thường.
Bằn bặt tháng Năm trường,
Chưa nằm đà bảnh mắt.
Cà phê nửa độ đường,
Chia người nửa ngụm thương.
Vén màn sương vào hạ,
Hừng tháng Sáu bờ Tây.
Con mắt nheo nắng lóa,
Dắt díu bàn chân xa…
Giọt Ngâu nào thật mẩy,
(Chứ) Vong-nhân tội gì ta?
Nhập vào ai tháng Bẩy?
Hồi-hướng cả mùa chay.
Tháng Tám chui vào mây,
Mười Rằm trăng vẫy gọi.
Tuổi thơ nhé vui vầy,
Dung-dăng về đêm ấy.
Thời gian kể chi ngày,
Xem lịch thương tháng Chín.
Hôm qua bận từng giây,
Nay, mai yêu
Cũng vậy.
Chưa cười trời lại tối,
Tháng Mười để dành mơ.
Cung-thương tràn ngập lối,
Nghê-Thường lả là lơi.
A ha!
Tháng Một rồi (*),
Tình sắp lên năm mới.
Thời gian… thôi dừng trôi,
Nhịp đời thôi… đừng vội.
Rét rồi đấy mình ơi,
Quấn chăn vào chả buốt.
Đêm tháng Chạp cóng người,
Ủ cho nhau ấm với.
Tiểu Bình
(*) Tháng 11 ta.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment