Bassui viết lá thư
Cho một người học trò
Bệnh nặng nằm trên giường
Sắp đến lúc ngừng thở:
“Bản chất tâm trí con
Không có nên không tàn
Không sinh nên không diệt
Như khoảng trống không gian.
Không hình và không dạng
Không sắc và không màu
Không hưởng thụ khoái lạc
Không chịu đựng đớn đau.
Con là thiền sinh giỏi
Thầy biết con bệnh nặng
Hãy đối diện với nó
Một cách rất thẳng thắn.
Con không biết chắc chắn
Ai đang bị đớn đau
Con hãy tự hỏi mình
Tâm trí này là sao?
Quán chiếu điều này thôi
Con không cần gì cả
Tất cả là vô thường
Vô thường là tất cả.
Chốn tận cùng của con
Là một cõi vô cùng
Như một bông hoa tuyết
Tan ở giữa không trung.”
oOo
Có sinh thì có tử
Có đến thời có đi
Vô thường là lẽ ấy
Tiếc nuối chẳng ích gì.
Bùi Phạm Thành
(Ngày 31 tháng 5, 2020)
Bassui viết lá thư sau đây cho một đệ tử sắp chết:
“Bản chất của tâm trí của con không hề được sinh ra, nên nó không bao
giờ chết. Nó không phải là hiện hữu, vì hiện hữu có thế bị huỷ hoại. Nó
không phải là hư không, vì hư không chỉ là một khoảng trống. Nó không có
sắc màu và hình thái. Nó không hưởng thụ khoái lạc và không chịu đựng
đau đớn.
Thầy biết con đang bị bệnh nặng. Là một thiền sinh sinh giỏi, con đang
đối diện một cách thẳng thắn với bệnh tật. Con không biết chính xác là
ai đang đau khổ, nhưng hãy tự hỏi mình: Cái gì là bản chất của tâm trí
này? Quán chiếu điều này thôi. Con chẳng cần gì hơn nữa. Đừng ham muốn
gì. Tận cùng của con là vô tận, là một hoa tuyết tan trong không khí
trong lành.”
A Letter to a Dying Man
Bassui wrote the following letter to one of his disciples who was about to
die:
“The essence of your mind is not born, so it will never die. It is not an
existence, which is perishable. It is not an emptiness, which is a mere
void. It has neither color nor form. It enjoys no pleasures and suffers no
pains.
“I know you are very ill. Like a good Zen student, you are facing that
sickness squarely. You may not know exactly who is suffering, but question
yourself: What is the essence of this mind? Think only of this. You will
need no more. Covet nothing. Your end which is endless is as a snowflake
dissolving in the pure air.”
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment