Em ngồi chằm nón bài thơ (*)
Cho anh gửi chút mộng mơ chằm vào!
Thơ tình ẩn hiện nơi nao?
Cho riêng ai đọc, khi nào nắng nghiêng.
Em ngồi chằm nón bình yên,
Xâu kim rút chỉ, tay tiên tuyệt vời!
Rồi đây, khắp bốn phương trời,
Thơ anh theo nón, gặp người bốn phương.
Sáng chiều, trên bến sông Hương,
Bao nhiêu nón lá dễ thương qua đò.
Ninh Kiều, cô gái Tây Đô,
Áo bà ba, nón bài thơ dịu hiền.
Tình thơ nón lá xe duyên,
Nối Trung Nam Bắc, ba miền Quê Hương.
Nón bài thơ che gió sương,
Che mưa che nắng, trên đường cái quan.
Em ngồi chằm nón hiền ngoan,
Thơ anh, em đã hân hoan chằm vào!
Ước mong, nón đến nơi nào,
Tình người nơi đó dồi dào mến thương!
Trần Quốc Bảo
(*) Chằm nón bài thơ: Kết lá, khâu chỉ làm thành chiếc nón đặc biệt; mỗi
khi soi nắng, sẽ hiện ra câu thơ trên vành nón. Ví dụ “ Ai về núi Ngự sông
Hương, Cho tôi gửi bớt nhớ thương về cùng!” thơ TQB
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment