Header Ads

Truyện Cổ Tích: Bát Canh Hẹ


Bát Canh Hẹ

Chuyện xưa có kể lại rằng
Người con có hiếu bị phần hàm oan
Nhiều ngày anh ta bị giam
Không ai thăm hỏi, ngó ngàng đến anh
Một hôm có một bát canh
Anh vừa nhìn thấy thôi đành lệ rơi.
Không ăn, nức nở nghẹn lời
Chủ ngục thấy lạ hỏi thời tại sao?

Người rằng: “Đau xót biết bao
Nhìn bát canh hẹ nghẹn ngào xót xa  
Quê nhà tôi có mẹ già
Vẫn nấu canh hẹ để mà cùng ăn
Nay mẹ từ quê ra thăm
Dặm trường lặn lội muôn phần khó khăn
Lại nấu canh hẹ cho ăn
Ý muốn nhắn gửi muôn phần yêu thương
Tôi nay tội vạ giữa đường
Mang thân tù tội xót thương mẹ già
Mẹ đến thăm chẳng được ra
Bát canh hẹ đó khó mà nuốt trôi.”

Người cai ngục cũng cảm lời
Trình quan tất cả những lời nói kia
Quan nghĩ kẻ hiếu thế kia
Thì không có lẽ làm gì gian manh
Điều tra lại thì rành rành
Bị người vu cáo nên đành tù oan
Quan truyền đi bắt kẻ gian
Thả người vô tội hàm oan tội tình.

Mới hay Trời có mắt nhìn
Kẻ gian thì cũng lộ hình kẻ gian
Người ngay dẫu bị hàm oan
Rồi cũng có lúc nỗi oan giải bày
Sống sao trung thực, thẳng ngay
Lưới trời lồng lộng, chuyện này khắc ghi.

Bùi Phạm Thành
(ngày 1 tháng 5 năm 2022)


Dựa theo: Truyện Cổ Nước Nam - Quyển 1
Của Ôn Như Nguyễn Văn Ngọc



No comments

Powered by Blogger.