Em cho anh nợ kiếp này
Một vầng trăng khuyết chở mây gió về
Em cho anh nợ lời thề
Chiêm bao vẫn những tái tê giấc buồn.
Quay về quá khứ mà thương
Gió ơi! Thổi những đoạn trường bay đi
Chân trời khuất bóng thiên di
Xa nhau từ thuở xuân thì, tóc xanh…
Mấy mươi năm một thoáng nhanh
Chỉ là giấc mộng không thành trong ta!
Nợ em lời hẹn xưa xa
Dù kỷ niệm chẳng nhạt nhòa lãng quên.
Chỉ còn lại một cái tên!
Và bao kỷ niệm, đành quên hẹn thề
Người đi, đi mãi không về
Mấy mươi năm những bộn bề bủa vây.
Người đi biển rộng sông dài
Tóc mây em cũng dần phai, tháng ngày…
Bên thềm những chiếc lá bay
Cuối mùa lặng lẽ lắt lay nỗi niềm.
Tình ta lạc giữa biển chìm
Em cho anh nợ lối tìm về xưa…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment