Chiều nay ra thăm biển
Biển quê người
Lại nhớ biển Việt-Nam.
Mây đầy trời,
Ơi ! Mây trắng lang thang ...
Cũng âm thầm như ta lòng lữ thứ !
Ôi ! Vũng Tầu ! Biển Việt Nam ngày cũ
Sóng chập chờn ... ẩn hiện giữa tà huy
Vũng Tầu ơi ! Còn nhớ kẻ ra đi !
Là biền biệt ... là muôn trùng ngăn cách !
Biển hoang mang ! Hay dòng đời như huyễn ...
Ta thả lên Trời. Nỗi ngậm ngùi ta,
Ta thả xuống biển. Dòng lệ chan hòa ...
Quê hương ta bên kia trời bất hạnh
Mây tím giăng cho chiều thêm hoang lạnh
Hoàng hôn về trùm kín biển chiều nay !
Phủ kín hồn ta nghẹn bước lưu đầy ... !
Chiều ra biển !
Ơi ! Biển chiều, đất lạ !!!
Tuệ Nga
Đi vào thế giới thiên nhiên
Thơ trong Cõi Ảo, quên phiền Cõi Ta,
Thiên nhiên, vũ trụ bao la
Người vào tịch lặng ! Tâm hoa diệu vời ...
Một vùng cỏ biếc, hoa cười,
Cõi Thơ, Cõi Ảo, chơi vơi ... Gió đùa !
Ai về gom nắng mùa xưa
Bầy chim luân vũ ! Gọi mùa điểm trang ...
Nắng Xuân hồng ! Nắng thênh thang,
Tiếng chim lảnh lót ... Gió ngàn dâng hương ...
Hương Thanh Bình. Đẹp muôn phương.
Chiều lên Quán Gió ! Một phương Mây Hồng ...
Thuyền ai chở nắng qua sông,
Quá giang, thư gửi tấm lòng tha phương ...
Tuệ Nga
Oregon, Miền Tây Bắc,
Tháng Ba, 28/3/ 2022
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment