Header Ads

Nhà Sư Trẻ Và Cô Lái Đò


Chuyện rằng ở bến sông kia
Có một cô lái chuyên nghề đò ngang
Ngày ngày đưa rước người sang
Bến này, bờ nọ đôi đàng trên sông
Người người đều phải trả công
Tiền đò đồng giá mỗi lần sang ngang.

Một hôm trong chuyến đò ngang
Có vị sư trẻ trong đoàn người đi
Khi thuyền qua bờ bên kia
Cô bắt sư trả tiền thì gấp đôi.
Sư rằng “Sao chỉ riêng tôi?”
Cô rằng “Tiền đã ngắm tôi ấy mà.”

Lần sau cô đòi gấp ba
Sư rằng “Xin hãy nói ra sự tình.”
Cô rằng “Thầy cứ ngắm nhìn
Bóng tôi dưới nước lung linh theo đò.”

Lần khác khi thuyền cặp bờ
Cô đòi phải trả tiền đò gấp năm
Sư rằng “Giá ấy đúng chăng
Tôi đã nhắm mắt quyết tâm ngồi thiền.”
Cô rằng “Đôi mắt nhắm nghiền
Nhưng lòng thầy vẫn ngắm nhìn đăm đăm.”

Một hôm sư lại qua sông
Nhìn thẳng cô lái, sư không ngại ngần
Khi đò qua bên kia sông
Sư cười hỏi “Trả tiền công thế nào?”
Cô rằng “Tiền chẳng cần trao
Thầy nhìn bằng mắt nhưng nào động tâm
Phải chăng đã dứt lòng trần
Hay là đã có quyết tâm chuyện gì?”

Tháng ngày lặng lẽ qua đi
Sư không ghé bến để đi qua đò.
Một hôm rất là tình cờ
Trong đám hành khách lên đò qua sông
Có người khách lạ thoạt trông
Nhưng nhìn kỹ lại thì không lạ gì
Đúng là nhà sư trẻ kia
Bây giờ hoàn tục dáng thì vui tươi
Mắt nhìn cô lái chẳng rời
Và cô thì cũng mỉm cười đưa duyên.

Qua bờ khách hỏi giá tiền
“Vô giá,” cô lái cười duyên trả lời
“Nhờ em thầy đã hiểu đời
Để tóc hoàn tục làm người đàn ông
Hôm nay đưa thầy qua sông
Mai này còn có hay không qua đò?”

Khách rằng “Nhờ những chuyến đò
Đưa đôi ta đến bến bờ nhân duyên
Nay ta rời khỏi chùa chiền
Nàng hãy bỏ việc lái thuyền qua sông.”

Con đò vẫn nằm trên sông
Nhưng cô lái đã theo chồng vượt biên.

Bùi Phạm Thành
(ngày 8 tháng 1 năm 2022)

(Lấy ý từ một bài viết đọc được trên trang mạng xã hội - Không thấy tên tác giả)



No comments

Powered by Blogger.