Một chiều lặng yên, trên con phố nhỏ,
Mây như tơ chùng lòng người bâng khuâng.
Một người lính già nhớ về phố cũ,
Con phố thay tên đã mấy mươi năm.
Chiều rơi xuống dần, cà phê nhỏ giọt,
Giọt cà phê đen như nốt nhạc buồn.
Ngoài sân ngọn đèn vàng như lá uá,
Cúi đầu suy tư thầm gọi Sài Gòn.
Con phố ngày xưa, thay tên đổi chủ,
Gần nửa đời người bãi biển nương dâu.
Chợt xao xuyến lòng nhớ bè bạn cũ,
Còn mất ra sao? Tản mát nơi đâu?
Mở máy tính ra, viết thư thăm bạn,
Nhắc lại một thời chinh chiến chưa quên
Những địa danh nào ghi trong quân sử
Còn đó hay chăng, có bị thay tên?
Tắt máy tính đi, tắt đèn đi ngủ,
Nhưng trong đêm đen mắt vẫn cố tìm.
Kỷ niệm đau thương sau ngày đổ vỡ
Có một chút gì nghèn nghẹn trong tim.
Mỗi độ tháng Tư, buồn ngày Quốc Hận,
Nhìn về quê hương sầu chuyện đổi thay.
Bạn bè rồi đây như từng chiếc lá,
Chờ mùa Thu về cuốn theo gió bay.
Bùi Phạm Thành
Ngày cuối tháng Tư, 2022
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment