Phạm Văn Tuấn
Jim Burden là một đứa trẻ mồ côi, 10 tuổi, cùng Jacke Marpole đang ở trên một
chuyến xe lửa hướng về cánh đồng nơi ông bà nội của Jim sinh sống. Thời điểm
là vào đầu thập niên 1880. Cả hai cậu thiếu niên này từ tiểu bang Virginia tới
thị xã Black Hawk, thuộc tiểu bang Nebraska. Hai cậu thiếu niên nhìn thấy một
gia đình di dân cùng đi. Đây là gia đình người ngoại quốc trong đó chỉ có một
cô gái nhỏ biết nói tiếng Anh, cô nàng Antonia này, 14 tuổi, trông hấp dẫn và
"sáng sủa như đồng bạc một đô la".
Gia đình Shimerda đã từ xứ Bohemia di
cư tới Hoa Kỳ bởi vì bà Shimerda đã năn nỉ, cho rằng tới xứ sở xa lạ này,
người con trai lớn của bà ta tên là Ambrosh mới có cơ hội tiến thân. Giống như
mẹ, Ambrosh là một con người sáng trí nhưng tham lam, còn cha của Ambrosh là
một người thợ dệt, có văn hóa và ưa thích chơi đàn vĩ cầm.
Trong 2 ngày đầu tiên sinh sống tại nhà
ông bà nội, Jim Burden bắt đầu tìm hiểu miền nông trại thuộc vùng viễn tây,
cảm thấy trời đất bao la, thông cảm được sự tranh đấu của người di dân trên
mảnh đất canh tác. Phong cảnh của miền đồng quê này đã thay đổi theo bốn mùa
và Jim thấu hiểu được hoàn cảnh của con người trước thiên nhiên. Ông nội của
Jim là một người chăm chỉ, mộ đạo, đã cùng bà vợ tạo dựng nên một nông trại có
lợi tức và một căn nhà đủ tiện nghi. Nông trại này tương phản với mảnh đất mà
gia đình Shimerda đang sinh sống: họ có một căn nhà bằng đất tồi tàn, không có
gia cầm, không có bò ngựa, không thu hoạch được gì. Các người di dân này sống
rất vất vả trong mùa đông đầu tiên.
Jim quen với Antonia, dạy tiếng Anh cho
cô nàng và cả hai đã từng lang thang trên cánh đồng cỏ vào mùa hè, trượt tuyết
vào mùa đông. Ông bà nội của Jim đã giúp đỡ gia đình Shimerda qua khỏi mùa
đông bằng một số thực phẩm nhưng ông Shimerda đã tự sát vì quá cực khổ trước
các gian nan phải vượt qua. Thay vì được đi học, các đứa trẻ của gia đình
Shimerda phải làm việc đồng áng. Ông nội của Jim đã thuê mướn Ambrosh phụ việc
trong mùa gặt và Antonia giúp việc bếp núc cho bà nội. Antonia là một con
người vui vẻ, dễ mến.
Do chán cảnh nông trại và muốn cho Jim,
đứa con trai 13 tuổi được đi học, gia đình Burden đã dọn nhà lên thị xã Black
Hawk. Bà nội của Jim lo cho Antonia một công việc nơi người hàng xóm là gia
đình Harling. Vào thời gian này, có một số cô gái di dân từ miền quê lên tỉnh
để kiếm sống, họ được gọi là "các cô gái làm mướn" (the hired girls).
Antonia khi phụ giúp công việc cho gia đình Harling, đã thấy bà Harling là một
phụ nữ mẫu mực cho mình. Vào mùa hè, nàng ưa thích tham gia vào cuộc sống xã
hội, cộng đồng, kể cả các lần đi khiêu vũ và rồi nàng Antonia quá nổi tiếng
khiến cho ông Harling vốn là một người cứng dắn, đã bắt nàng phải chọn hoặc là
làm việc đàng hoàng, hoặc là khiêu vũ. Antonia đã xin nghỉ việc để làm công
cho Wick Cutter, biết đâu rằng đây là một con người dâm đãng.
Sau khi thoát khỏi một vụ hãm hiếp bởi
tên Wick Cutter, Antonia trở về nhà nơi miền quê, còn Jim theo đại học thuộc
thành phố Lincoln. Tại nơi này, Jim quen với một người bạn gái của Antonia là
Lena Lingard, rồi thấy nàng sau này hấp dẫn, đam mê và bỏ bê việc học hành.
Giáo sư của Jim khuyên chàng nên đổi qua Đại Học Harvard để theo đuổi nền học
vấn có quy củ hơn. Sau khi đã tốt nghiệp từ Đại Học Harvard, Jim Burden trở về
nhà trong dịp hè và được biết rằng Antonia bị Larry Donovan, người tài xế xe
lửa lường gạt. Nàng đã bị hất hủi, sinh ra một đứa con gái và làm việc cho
người anh.
Jim Burden trở nên luật sư của thành
phố New York. Sau 20 năm, chàng gặp lại Antonia. Bây giờ cô nàng này kết hôn
với một người Bohemian tử tế, có 10 đứa con và là bà chủ một nông trại có
nhiều sản phẩm. Lần gặp lại Antonia đã làm Jim vui sướng vì tìm lại được bản
chất của tuổi trẻ vui tươi. Đối với Jim, Antonia tượng trưng cho con người và
cánh đồng của miền quê.
"Nàng Antonia" là cuốn truyện gồm các hồi tưởng không được kể lại theo
thứ tự thời gian mà phần lớn qua trí nhớ và tâm hồn của nhân vật chính là Jim
Burden. "Nàng Antonia" cũng không đặt nặng về cốt truyện bởi vì trong
đó không có chuyện tình yêu, không có việc tán tỉnh, không có đám cưới, không
có cảnh chia ly tuyệt vọng hay cách tranh đấu để thành công. Tác giả Willa
Cather đã không theo mẫu mực thông thường của một cuốn truyện hư cấu, nhưng
cốt truyện đã trải dần ra như một tấm thảm, cho thấy toàn cảnh và hậu cảnh,
rồi xen vào là các sự việc bất thường, xa lạ, như câu chuyện về Peter và
Pavel, như các cuộc phiêu lưu của Tiny Soderball tại Alaska. Sự thống nhất về
chủ đề (unity) còn do các cảm xúc và quan điểm của Jim Burden. Nhân vật này có
khi kể về câu chuyện, có khi nghe người khác thuật lại.
Một yếu tố khác mà tác giả đã dùng để kết hợp các nhân vật trong truyện, các
sự việc xẩy ra, là ý thức của tác giả về thời tiết, về 4 mùa và về đất đai.
Qua cuốn truyện, độc giả đã thấy các mùa thay đổi với vụ trồng hoa màu, thời
kỳ cây trái tăng trưởng, vụ thu hoạch rồi tới mùa đông nghỉ ngơi. Đất đai và
bốn mùa đều hàm chứa các ý nghĩa riêng. Mùa xuân tượng trưng cho sự hứa hẹn
nhưng con người cũng có thể gặp thất vọng. Antonia đi xa với Larry vào tháng
3; tháng 4 cô nàng gặp cảnh cô đơn. Mùa hè là của đời sống. Antonia tự hỏi
liệu có ai muốn chết vào mùa hè không? Chính vào mùa hè, Jim đã bắt đầu một
cuộc đời mới tại Nebraska. Antonia tới với gia đình Harling cũng vào mùa
hè.
Mùa thu là thời gian hoàn thành. Jim đã học xong đại học và trở lại với
Antonia vào mùa thu. Còn mùa đông tượng trưng cho sự qua đời. Ông Shimerda đã
tự sát vào mùa đông. Đứa bé của Antonia sinh ra vào tháng 12 và đây là dấu
tích bị lường gạt của người thiếu nữ. Ngoài ra còn có các biểu tượng khác như
con rắn là hình ảnh của những người lường gạt các kẻ ngây thơ hay các kẻ bần
cùng, các con cú sống trong hang giống như Antonia trước khi nàng vượt qua
được các hoàn cảnh bi thương.
Willa Cather đã dùng thể văn và kỹ thuật viết văn như một người nghệ sĩ, tác
giả đã mô tả thật đầy đủ rồi tỉa dần từng câu văn cho tới độ đơn giản. Tác giả
đã bỏ bớt nhiều trạng từ (adverbs), dùng tới các động từ mạnh và dùng nhiều
hình ảnh của ngôn từ. Để diễn tả cảm xúc, tác giả dùng tới tính từ chứa màu
sắc hay các chữ chứa đựng các trạng thái vui, buồn …
Các nhân vật trong cuốn truyện "Nàng Antonia" là các di dân thuộc nhiều
quốc gia, họ phải vượt qua nhiều trở ngại, sống còn sau nhiều gian nan. Đầu
tiên là hàng rào ngôn ngữ. Những người mới tới Hoa Kỳ định cư như gia đình
Shimerda đã không thể xin trợ giúp, không thể kết bạn dễ dàng, dễ bị lường
gạt. Vấn đề thứ hai là khí hậu khắc nghiệt về mùa đông của miền Nebraska. Sự
thiếu cộng tác giữa các sắc dân di cư là vấn đề thứ ba. Thành kiến của những
người cũ đối với các di dân mới là vấn đề thứ tư và tác giả Willa Cather đã đề
cao các đức tính đáng khâm phục của những con người từ các miền đất không nói
tiếng Anh.
Antonia là hình ảnh của một thiếu nữ với các đức tính tử tế, độ lượng, cam
đảm, kiên nhẫn, có bản chất tốt, tương phản với các cư dân của thị xã Black
Hawk, đây là loại người xanh xao, buồn tẻ, hẹp hòi hay đài các dỏm. Khi phải
từ bỏ miền chôn rau cắt rốn và định cư trên một vùng đất hoang dã, các di dân
đã vui thích vì các công việc thám hiểm và khai phá.
Chủ đề của tác phẩm "Nàng Antonia" là trình bày một cuộc hành trình từ
một nền văn hóa cổ, đã ổn định, tới một miền đất mới còn chưa khai thác. Các
kinh nghiệm trong đời sống của Jim Burden đã mang nhiều ý nghĩa, đây là một
loại phiêu lưu (odyssey) của người khẩn hoang để đi tìm sức mạnh, đời sống và
sự ra hoa kết trái.
Qua các tác phẩm, Willa Cather đã khai thác sự tương phản giữa các giá trị và
lối sống của các gia đình nông dân so với các gia đình sống tại các thị xã,
thành phố. Tác giả đã kể về tiểu bang Nebraska và miền tây nam Hoa Kỳ, bộc lộ
niềm yêu mến sâu đậm tới các miền đất đó, đồng thời rất ghét chủ nghĩa vật
chất (materialism) và lối sống theo thời (conformism) của đời sống mới.
Mặc dù đã dùng Nebraska làm địa phương của các cuốn truyện danh tiếng, Nữ Văn
Sĩ Willa Cather (1873-1947) không phải là người sinh ra tại miền Trung Tây Hoa
Kỳ. Willa Cather chào đời vào ngày 7 tháng 12 năm 1873 trong làng Back Creek,
nay gọi là Gore, gần thị trấn Winchester, thuộc tiểu bang Virginia. Willa là
con gái đầu lòng của gia đình, sống tại Back Creek tới năm 9 tuổi thì cha mẹ
với tất cả 7 đứa con, di chuyển về một nông trại của ông bà nội tại miền biên
giới tiểu bang Nebraska, vào khoảng 20 dặm phía tây của thị xã Red Cloud. Sở
dĩ gia đình Cather đông con này đã ra đi, tìm nơi đất mới để lập nghiệp bởi vì
đa số người trong nhà gần như mắc bệnh lao phổi và họ hy vọng rằng khí hậu khô
ráo của miền Nebraska có thể sẽ thuận lợi hơn thứ khí hậu ẩm thấp của miền
Virginia.
Vào cuối thập niên 1870, các người khẩn
hoang can đảm, một số từ miền Đông Hoa Kỳ, một số di cư từ các xứ như Na Uy,
Thụy Điển, Bohemia… đang khai phá các phần đất còn hoang dã. Vào thời điểm này
không còn cảnh các toa xe ngựa nặng nề di chuyển về hướng tây, không còn cảnh
các đàn trâu rừng hay những người da đỏ tấn công các người khẩn hoang, nhưng
Nebraska vẫn là các cánh đồng mênh mông, cỏ dại màu đỏ trải dài tới tận chân
trời.
Năm lên 10 tuổi, Willa Cather bắt đầu được bà ngoại dạy tập đọc tại nhà rồi
khi sống tại Nebraska, học tập đọc với bà nội. Các kỷ niệm của các năm định cư
ban đầu này đã là chất liệu để Willa Cather viết ra nhiều cuốn tiểu thuyết
danh tiếng, như cuốn "Các người khẩn hoang" (O Pioneers!, 1913), cuốn
"Nàng Antonia" (My Antonia, 1918) cũng như các cuốn tiểu thuyết khác
nói về miền Trung Tây Hoa Kỳ. Căn nhà của ông bà nội đúng là thứ mà Jim Burden
mô tả, và cô bé Willa cũng đáp xe lửa rồi ngồi xe ngựa về nông trại của ông bà
nội giống như nhân vật Jim Burden. Cô bé Willa cũng làm quen với nhiều gia
đình hàng xóm trong đó có gia đình Sadilek từ xứ Bohemia, ngày nay thuộc nước
Tiệp Khắc. Gia đình này là hình ảnh của gia đình Shimerda với ông Sadilek cũng
là một nhạc sĩ, đã đập vỡ cây đàn vĩ cầm rồi tự sát vì tuyệt vọng do khí hậu
lạnh lẽo của miền Nebraska. Cô con gái của ông này tên là Annie, là nhân vật
Antonia pha trộn trong đó có cả hình ảnh và tiểu sử của chính tác giả, đã làm
công cho gia đình Miner mà tác giả mô tả bằng gia đình Harling trong cuốn
truyện "Nàng Antonia".
Sau khi sinh sống trong nông trại, mẹ và Willa đều nhớ nhà và mắc bệnh trong
khi người cha không chịu nổi lối sống lao động vất vả nơi miền quê. Ông Jasper
Cather bèn đi mượn tiền rồi dọn gia đình về thị xã Red Cloud. Khi sống tại thị
xã này, Willa Cather được đi học và gặp may mắn khi làm quen với ông William
Ducker là một người gốc Anh, ham thích nền văn chương La Tinh và Hy Lạp. Cô bé
Willa cũng học đàn dương cầm với giáo sư Shindelmeisser, một nhạc sĩ có tài
nhưng về sau nghiện rượu, và hình ảnh ông thầy này là giáo sư Wunsch trong
cuốn tiểu thuyết "Giọng hót của con chim Sơn Ca" (The Song of the Lark,
1915). Ông bà Wiener hàng xóm của Willa là hai người Do Thái gốc Đức, cũng
hướng dẫn Willa bước vào nền văn chương của châu Âu rồi về sau, trong tác phẩm
"Bà Harris già" (Old Mrs. Harris, truyện ngắn, 1931), hai ông bà này
thể hiện bằng gia đình Rosens.
Tại thị xã Red Cloud, Willa Cather là một thiếu nữ khác thường. Cô ăn mặc
giống các em trai, có mái tóc cắt ngắn và được gọi bằng tên Willie, thường làm
quen với các người trí thức lớn tuổi hơn. Nhiều lần cô Willa tham gia vào nhóm
các bác sĩ, theo họ đi chữa bệnh tại nông thôn và giúp công vào các ca cấp
cứu.
Năm 16 tuổi, Willa Cather rời Red Cloud để theo học trường La Tinh tại thủ phủ
Lincoln trong một năm trước khi ghi danh vào đại học Nebraska. Tại trường đại
học, Willa Cather tiếp tục lối sống độc lập, khác người, không chấp nhận ý
kiến của đa số người đương thời là phụ nữ phải thụ động, chăm nom việc nhà và
không nên học lên cao, và trong số các bạn quen, Willa có 2 người thuộc gia
đình chủ báo.
Kể từ năm 1893, Willa Cather bắt đầu đóng góp cho tờ Báo Tiểu Bang Nebraska
(the Nebraska State Journal) bằng các bài phác thảo, nhận xét và phê bình kịch
nghệ, văn chương (sketches, observations, and theatrical and literary
comment). Willa Cather đã trình bày lối nhìn của mình về nghệ thuật và đời
sống, muốn thăm dò chiều sâu của trí tưởng tượng, muốn rằng người nghệ sĩ là
kẻ truyền lại sự thực tối hậu, thực tế tối hậu (ultimate reality).
Sau khi tốt nghiệp đại học vào năm 1895, Willa Cather sống tại thành phố
Lincoln, viết các truyện ngắn và các bài bình luận cho tờ báo Nebraska và tờ
tuần báo Courier mới xuất bản. Năm 1896, Willa di chuyển tới thành phố
Pittsburgh thuộc tiểu bang Pennsylvania, đầu tiên viết bài cho tạp chí Home
Monthly rồi cho tờ nhật báo Daily Leader.
Tại thành phố Pittsburgh, Willa Cather được gặp Isabelle McClung, con gái của
một vị thẩm phán uy tín. Dù cho không phải là một nghệ sĩ, Isabelle là một
người đam mê nghệ thuật và đã tìm thấy ở Willa Cather một người giống mình,
nên đã khuyến khích nữ văn sĩ trong việc viết văn. Mùa xuân năm 1901, Isabelle
cho sửa lại căn phòng gần mái và mời Willa tới cư ngụ chung nhà, rồi tình bạn
giữa 2 người bền lâu mãi mãi.
Tập thơ đầu tiên của Willa Cather xuất hiện vào năm 1903 có tên là "Hoàng Hôn
Tháng Tư" (April Twilights) đã nhận được nhiều bài nhận xét khen ngợi về cách
khéo léo trong kỹ thuật nhưng vẫn còn thiếu thứ "tiếng nói cá nhân"
(individual voice) mà tác giả Willa sau này cho rằng đây là tiêu chuẩn của một
nghệ sĩ đích thực. Hai năm sau, 1905, tới tập truyện ngắn đầu tiên "Khu Vườn
Thần Thoại" (The Troll Garden) cho thấy ảnh hưởng của các nhà văn danh tiếng
đương thời, đặc biệt là Henry James.
Tập thơ và các truyện ngắn của Willa Cather đã khiến cho nhà xuất bản S. S.
McClure của thành phố New York phải chú ý. Năm 1906, Willa Cather rời
Pittsburgh tới New York, tham gia vào ban biên tập của tạp chí danh tiếng
McClure rồi tới năm 1909, trở thành biên tập viên quản trị (managing editor)
với công việc là tìm đọc các bài viết, tìm kiếm các nhà văn có tài của châu Âu
và châu Mỹ, gặp gỡ các người sống trong nghề xuất bản, nhưng Willa Cather vẫn
giành thời giờ để viết, và cuốn tiểu thuyết đầu tiên có tên là "Cây Cầu của
Alexander" (Alexander 's Bridge) xuất hiện vào mùa thu năm 1911, mang ảnh
hưởng từ các tác phẩm của Henry James và Edith Wharton, là hai văn hào mà
Willa ngưỡng mộ.
Sau đó Willa Cather lại gặp Sarah Orne Jewett, một nhà văn nữ của miền Tân Anh
Cát Lợi và Sarah đã khuyến khích Willa nên viết về miền đất quen thuộc cũng
như phát triển lối viết văn riêng. Willa nhờ vậy đã tìm ra các đề tài và thể
văn cá nhân và sau này, đã bình luận rằng "cuộc đời của tôi bắt đầu khi tôi
ngừng ngưỡng mộ và khởi sự hồi tưởng".
Ký ức về các cánh đồng mênh mông của miền đất Nebraska và các cuộc đời khẩn
hoang trở về với Willa Cather và nhà văn nữ này đã viết về vùng đất và con
người mà chính mình hiểu rõ nhất. Nhiều cuốn tiểu thuyết của Willa Cather đã
trở thành các tác phẩm cổ điển trong nền Văn Học Hoa Kỳ, với "Nàng Antonia" có
lẽ là tác phẩm danh tiếng nhất.
Willa Cather bắt đầu một hành trình vào mùa xuân năm 1912, đi thăm người em
trai Douglas sống tại thị trấn Winslow, tiểu bang Arizona, rồi qua Santa Fe và
Albuquerque, tới Grand Canyon. Tại Winslow, Willa làm quen với một tu sĩ Cơ
Đốc (Catholic) và từ vị này, hiểu được lịch sử và các giai thoại của địa
phương, của người Tây Ban Nha và người Da Đỏ.
Các tác phẩm văn chương của Willa Cather viết trong các năm từ 1913 tới 1920
thuộc về 2 loại chính: loại tiểu thuyết đề cập đến các người khẩn hoang trong
quá khứ, như O Pioneers! và My Antonia, và một loại truyện thứ hai thực tế
hơn, nói về sự tương phản giữa người nghệ sĩ và thế giới của người đó, chẳng
hạn như cuốn "Giọng hót của con chim Sơn Ca" (The Song of the Lark, 1915) và
các truyện ngắn trong tập "Tuổi Trẻ và Nữ Quái Medusa" (Youth and the Bright
Medusa, 1920).
Cuốn tiểu thuyết thứ năm, "Một trong Chúng Ta" (One of Ours, 1922) của Willa
Cather đã phối hợp khung cảnh các người khẩn hoang và cánh đồng với thế giới
đương thời, đề cập tới chủ trương lý tưởng (idealism) trong một xã hội nông
cạn. Sự tương phản giữa lý tưởng và vật chất, sự làm mất nhân bản của thời
hiện tại đã được Willa Cather khai thác trong tác phẩm "Phu Nhân bị thất lạc"
(A Lost Lady, 1923).
Như vậy, giống như nhiều người Mỹ tỉnh ngộ khi Thế Chiến Thứ Nhất đã không
mang lại hòa bình mà chỉ là một xã hội vật chất, Willa Cather đã phản ảnh nỗi
buồn trong "thời kỳ thứ hai" của cuộc đời viết văn của mình, và nữ văn sĩ đã
cố tạo nên một thế giới của các cảm xúc với các hình ảnh, biểu hiệu và nhân
vật.
Willa Cather luôn luôn đề cao các giá trị truyền thống như sự quan trọng của
gia đình, phẩm cách con người, niềm hy vọng và lòng cam đảm, đặc biệt còn tạo
nên các nhân vật nữ trong các truyện với sức mạnh và lòng cương quyết, hai thứ
mà các nhà văn trước kia chỉ dành cho nam giới. Willa Cather sống trong thời
gian của thập niên 1920 cùng với người bạn tên là Edith Lewis, đã đi du lịch
nhiều lần qua New Hampshire, New Brunswick (Canada), châu Âu và miền Tây Nam
Hoa Kỳ.
Các tiểu thuyết về sau của Willa Cather là cuốn "Căn nhà của ông Giáo Sư" (The
Professor 's House, 1925) mô tả sự tương phản giữa một con người theo lý tưởng
đối với một xã hội vật chất, cuốn "Kẻ Tử Thù của Tôi" (My Mortal Enemy, 1926)
bàn tới ý muốn về một tâm hồn bất tử. Hai cuốn tiểu thuyết "Cõi Chết đến với
Vị Tổng Giám Mục" (Death comes to the Archbishop, 1927) được xếp hạng xuất
sắc, được viết căn cứ trên các nhân vật lịch sử, nói về 2 nhà truyền giáo
người Pháp lặn lội trong miền New Mexico sau cuộc chiến tranh Mễ Tây Cơ. Cuốn
"Bóng Đen trên Tảng Đá" (Shadows on the Rock, 1931) có chủ đề tương tự, trình
bày sự phát triển của đạo Cơ Đốc thuộc Pháp trên miền đất hoang vu của lãnh
thổ Quebec vào thế kỷ 15. Tác phẩm này đoạt Giải Thưởng Prix Femina Americain.
Willa Cather cũng cho xuất bản 3 truyện ngắn xuất sắc dưới nhan đề "Các định
mạng u ám" (Obscure Destinies, 1932) rồi tiếp theo là 2 cuốn truyện "Người
láng giềng Rosicky" (Neighbor Rosicky) và "Bà Harris già" (Old Mrs. Harris),
đây là phần sau của tác phẩm "Nàng Antonia". Tiểu thuyết cuối cùng của Willa
Cather là cuốn "Sapphira và người con gái nô lệ" (Sapphira and the Slave Girl)
xuất bản vào năm 1940.
Trong 15 năm cuối đời, Willa Cather vẫn sống độc thân trong căn nhà tại địa
chỉ số 570 Đại Lộ Park, thành phố New York, rồi qua đời vào ngày 24-4-1947 vì
bị xuất huyết não, hưởng thọ 73 tuổi. Tình yêu đối với đất đai của Willa
Cather, phản ảnh qua tác phẩm "Nàng Antonia" bằng câu văn được khắc trên ngôi
mộ của Nữ Văn Sĩ: " … hạnh phúc là được hòa tan vào thứ gì toàn hảo và vĩ đại"
( … that is happiness; to be dissolved into something complete and great).
Willa Cather đã chọn cách hồi tưởng rồi sáng tác ra các tác phẩm nói về cuộc
đời khẩn hoang (pioneer life) và các công trình tương tự là của một số tiểu
thuyết gia Hoa Kỳ như O.E. Rolvaag mô tả các người Na Uy trên miền đất
Minnesota trong cuốn "Các người khổng lồ trên trái đất" (Giants in the Earth,
1927), như Conrad Richter qua tập 3 cuốn tiểu thuyết "Mảnh Đất thức dậy" (The
Awakening Land, 1940-50) nói tới các người khẩn hoang trong tiểu bang
Pennsylvania và trong thung lũng giòng sông Ohio, và các hồi tưởng về nơi vùng
đất biên giới của Laura Ingalls Wilder, với tác phẩm "Căn nhà nhỏ trên cánh
đồng" (Little House on the Prairie, 1935) rồi từ tác phẩm này đã xuất hiện một
loạt tiểu truyện phóng tác trình chiếu trên vô tuyến truyền hình Hoa
Kỳ.
Phạm Văn Tuấn
Tải liệu tham khảo: Wikipedia.org.; Britannica Encyclopedia.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment