Chuyện rằng vợ chồng nhà kia
Người chồng hay uống rượu, bia mỗi chiều
Người vợ khuyên, ngăn đủ điều
Nhưng bao lời nói cũng đều … gió bay.
Nghe nói ngôi chùa gần đây
Có vị sư cụ bậc thầy chân tu
Người vợ đưa chồng lên chùa
Nhờ sư khuyên bảo cho chừa rượu, bia.
Sư rằng: “Này thí chủ kia
Tại sao lại uống rượu, bia mỗi ngày
Rượu làm nửa tỉnh, nửa say
Uống rượu như thế hàng ngày thích chăng?”
Người chồng từ tốn nói rằng:
“Rất thích, chẳng mấy thứ bằng được đâu.”
Sư rằng: “Rượu nếm ra sao?”
Người rằng: “Ngon chẳng thứ nào bằng đâu.”
Sư rằng: “Chỉ vậy thôi sao?”
Người rằng: “Bia, rượu uống vào thấy vui
Hân hoan, an lạc, yêu đời
Bao dung, độ lượng, thương người, thương thân
Hết tham, hết si, hết sân
Hào hiệp, tha thứ, bình tâm, an hoà
Rượu ngon mời bạn gần, xa
Rượu, thơ, đàn, hát vang nhà vui tươi.”
Sư rằng: “Hãy về đi thôi
Ta đây tu đã năm mươi năm rồi
Cũng chưa sánh được bằng người
Cảnh giới an lạc qua lời nói kia
Thí chủ chỉ uống rượu, bia
Mà đã giác ngộ thế thì hơn ta.”
Vợ nghe, dắt chồng về nhà
Rượu, bia chẳng cấm, thuận hoà yên vui.
Bùi Phạm Thành
(ngày 5 tháng 12 năm 2021)
Nhân đọc được một câu chuyện vui với nội dung đại ý như trên, nhưng không thấy đề tên tác giả; ngẫu hứng viết nên bài thơ này. Hy vọng tác giả bài viết, có duyên, đọc được bài thơ này để biết rằng có chúng tôi, và nhiều người khác nữa, cũng "đồng điệu" với tác giả.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Miền Nam có câu hát < dân gian..> "hiu hiu gió thổi đầu non.. mấy "thằng" uống rượu.. là con của Ngọc Hoàng .."... nay bà vơ ??! của tay uống rượu..trích.....Sư rằng: “Hãy về đi thôi
ReplyDeleteTa đây tu đã năm mươi năm rồi
Cũng chưa sánh được bằng người
Cảnh giới an lạc qua lời nói kia
Thí chủ chỉ uống rượu, bia
Mà đã giác ngộ thế thì hơn ta.”
Vợ nghe, dắt chồng về nhà
Rượu, bia chẳng cấm, thuận hoà yên vui.