Ở đó có mùa xuân chưa em?
Mù sương che khuất đỉnh Lâm-Viên,
gió xuân ru mặt hồ Than-Thở
gợn sóng lòng ta chạnh nỗi niềm!
Ở đó vùng trời xanh mắt em,
màu hoa xưa trắng trong tay mềm
tóc mây xưa, có lần hiu-hắt
gió tạt qua hồn ta nửa đêm!
Ở đó đồi xanh lối cỏ sương
nhẹ chân em, nhẹ bước hoang đường,
đôi tay em thả vòng tơ nắng
rớt xuống đời ta trăm mối vương!
Ở đó ngàn thông như tóc biếc
bâng khuâng mùa gió gọi tên người,
ta quên không dấu lòng thương tiếc
để rụng bên đời chút nắng vui.
Ở đó đường xưa thương phố xưa,
tay ngăn không kịp những chiều mưa
vàng hoa rơi ướt màu cỏ dại,
vàng lối em về ta đón đưa.
Ở đó nơi vườn hoa Bích-Câu,
không duyên kỳ-ngộ cũng gặp nhau,
với ta còn bước dài chinh chiến
đâu dám hẹn thề chuyện mai sau !
Ở đó đàn chim ca, suối trong,
sao ta nghe lạnh ở trong lòng,
dáng em cũng nhẹ như là gió,
gió thổi trên hồ xưa mênh mông.
Ở đó có mùa xuân chưa em?
Mà mây bay, mây bay thật hiền!
Nhớ em, nhớ cả màu tơ nắng
ta gởi theo người một trái tim!
Võ Văn Lê
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment