Trà rót đầy ly, ngồi tịnh thiền (a)
Nhìn làn hơi khói nhẹ bay lên
Khơi tâm hàn sĩ, nhân duyên quán (b)
Trí huệ phiêu bồng, tới cõi tiên!
Vị Trà thanh khiết, thật vô lường
Thấm giọng, mùi thơm tỏa vấn vương
Thơm tự tâm trà, (nơi chẳng thấy!) (c)
Muôn loài, hữu xạ tự nhiên hương.
Nước, lửa, âm dương hiệp trợ trà,
Ngẫm như trời đất dưỡng sinh ta.
Uống trà, mong có người tri kỷ,
Như Tử Kỳ, xưa gặp Bá Nha.
Ly ngọc ánh lên, một niệm suy
Mỵ Nương nhìn thấy bóng Trương Chi
Phút giây chợt quán điều chân mỹ
Nhưng hận ... vì duyên đã lỡ thì!
Hàn sĩ cũng nhìn sâu đáy ly,
Ô kìa! ... hình bóng thật tinh vi
Bao la vũ trụ, nằm trong đó!
Tận đáy lòng người, nào khác chi!
Quán triệt nội tâm, Thiền giúp ta
Vun bồi thiện đức, diệt tư tà
An nhiên tự tại, lòng thanh thản,
Mở rộng vòng tay, sống vị tha.
Trần Quốc Bảo
Chú thích:
(a) Trà Thiền 茶 蟬 : dùng cách uống trà để hành thiền
(b) Nhân duyên quán: xét nhân duyên, biết chân tướng của vạn vật
(c) Không nhìn thấy Tâm: “Tâm nhi bất kiến” 心而 不 見
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment