rốt ráo một lần cho biết mặt
như thau nước tạt lên bàn
văng tục một tràng cho đỡ tức
cơn giận theo chút rượu trào ra
a ha bạn và ta gặp nhau chưa tàn buổi
mà tâm đầu ý hợp như mấy mươi năm
thực hư nào ai biết
cuộc đời vốn lộng giả thành chân
như chiếc lá rơi vèo
thôi
cạn thêm mấy chén văn thơ ha hả
rốt ráo một lần cho biết mặt
ta cũng là kẻ múa rối như bao đứa khác
chỉ khác nhau ở tấm lòng trong sạch
miệng và hai tay không dơ
trí óc chưa lu mờ
lời nói và chữ nghĩa là vũ khí cuối cùng
bắn vào phường gian dối
như mưa đổ trên sông
tạt qua phố phường
rồi tan theo bèo bọt…
rốt ráo một lần rồi chia tay
mai này có đập vỡ đá
cũng chẳng tìm ra hình bóng cũ
thiên thu trong bàn tay
cười và khóc
cùng mảnh trăng trên sông…
thy an
trở về căn phòng im lặng
các cửa đóng lại
trừ một ô nhỏ mở ra
sự êm đềm của ngày tàn hạ
không mưa gió
bình yên bên thềm nhà
những đóa hoa màu vàng
mân mê tay gầy guộc
hạt bụi nào nằm im cô độc
thương nhớ sơn khê
sửa soạn sang mùa
vỗ về giấc ngủ
cho nhau chút lửa bình yên
mùa thu xỏa vai ngưỡng cửa
cây phong lá đỏ buồn phiền
còn lại đây bài thơ tình ái
một thời xưa cũ
dưới tàng cây yên lặng
đọc lên thật khẽ
lặng lẽ như sương…
thy an
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment