Header Ads

Những Vần Thơ Ngắn Trong Cảnh Giới Ta Bà Của Tiểu Bình


1. Ảnh Với Hình

          Trường cũ đấy đây ảnh với hình,
          Bức tranh hội-ngộ thoáng lung linh.
          Tàn canh xum họp cầm không đặng.
          Còn lại mình ta với bóng mình...

Thương thay sinh ký phải sinh ly,
Sót sa ngoảnh mặt phút phân kỳ.
Nát tan vận nước về bao ngả,
Níu làm sao được
Tiếc mà chi.

Nước đi rồi nước lại về nguồn,
Mái đầu châu lại chuyện mình ôn.
Khề khà bên chén bao hể hả,
Bao câu tâm sự vẫn chưa tròn.

          Bâng khuâng ta nhìn vào chỗ trống,
          Một đời còn lại thiếu gì không?
          Ối dào!  
          Ăm ắp toàn kỷ niệm,
          Tình nghĩa đồng song sớm vun trồng.



2. Phù-Du

          Tôi chưa đi còn rung đùi chờ bạn,
          Khoắng cùi-dìa bỏng giẫy tách cà-phê.
          Inh ỏi bên tai giục giã còi xe,
          Về đâu đấy, không cười lên khành khạch?

- Khà khà khà!
Trời hồng hồng vầy mưa tuôn mát lạnh,
Hồn trẻ thơ ngập ngụa nắng mai về.
Vẫn nguyên đây hòa nhịp thở đê mê,
Cơn gió quyện hương tình dâng ngây ngất.

          Em yêu ơi ngày đi đâu mà mất,
          Mãi còn đây hoa mộng mảnh đời xanh.
          Khéo lo chi cơn lốc phủi tay mình,
          Ừ thì thế xá gì,
          Đời là thế.

Tôi chưa đi còn mải nhìn dâu bể,
Đếm bước vui chân sáo rộn ràng đôi.
Thành hoại hư không bến đỗ mù khơi…
Biết chăng em?
- Phù-du vầy mà thật!



3. Duyên

(Mến tặng P-M)

          Qua rồi người chị tôi gần,
Thân tâm nhân phẩm bội phần sáng soi.
          Thông minh thơ mộng tư trời,
Công bình thẳng thắn thương người như thân.
          Quyết đoán không thiếu ân cần,
Làm em nó vững bước chân chạm đời.

. . .

Chị lớp Nhất nó ngồi lớp bét,
Tản cư thời thua thiệt muộn màng.
Mà tâm tư chẳng nhỡ nhàng,
Luận văn thường quá bốn trang học trò.

Chị khoe bài thầy cho là giỏi,
“Tự-Do”, đề ra mỗi thế thôi.
Mà bình-giải mọi khúc nhôi,
(Làm như hạ giới đến hồi thăng-hoa…)

Thương ôi tài mệnh là tương đố,
Chị nỡ đi sớm thuở bốn ba.
Nhà thầy* đã chẳng bảo mà,  (* sư bà) 
Hợp tan trái cảnh
Nghiệp là vô duyên!

“Tự-do” ư?  - Tiếng nguyền truyền kiếp,
Truyền vào đời nhẹ nghiệp em mang.
Ta-Bà lưu trú thênh thang,
Thêm “thơ” tiếng bạn,
Thêm “nàng” tiếng duyên.



4. Đổi Đời

Mơ hồ mơ hổ mơ tiên,
Mơ sang cổ tích mơ miền đất hoa.
Hà thành thần thoại mờ xa,
Đường xưa khoe phố (*) còn là lối chung?
“San sát bát úp” còn không?
Nhà kia còn mái gianh cùng giậu thưa?

          Gà giò (**) em đuổi được chưa?
          Em ưa trèo sấu hay ưa nhặt bàng?
          - Em thích sấu dốt ươm vàng,
          Quả xanh rau muống luộc càng thay canh.
          Xấu mã mà đượm hương thanh,
          Sấu không gieo xấu châu thành Cửa Ô.

Đổi đời Năm Ngả xóa mờ…
Tìm đâu dấu cũ dáng thơ yêu kiều?

  
(*) băm sáu - 36
(**) gà lọt giậu



5. Đường Ơi

          Hai năm mươi
Cũng trôi vào hư không.
Hư không đành đã hư không,
Cánh chim bạt gió mông lung lối về…

          Đường ơi mê lộ lê thê,
Công danh tài hóa ê hề là chi?
Đăm đăm chép mỏ tỉ tê,
Dương gian ới hỡi cớ chi muộn phiền?
          Bãi chim trốn tuyết ấm yên,
Chao ôi run rẩy chao nghiêng cánh gầy.
Thiên di đỗ bến rồi đây.
(Hay tìm đâu nữa mù mây ngang trời?)
          Nhọc nhằn thay, lắm gọi mời,
Non Bồng nước Nhược lả người thấy chưa?



6. Cánh Tàn Ma Dại

          Bướm đây khổ hải trầm luân,
Hoa phong nhụy đượm lụy trần chẳng hay.
          Hồng tô điểm lục cánh này,
Vờn con thuyền mộng ngày ngày trót sang…
          Vô-thường ma dại cánh tàn,
Mảng cầu hương sắc vẹn toàn kiếp hoa.



7. Như Chưa

Lên chùa lễ Phật thủ thường,
Nhất tâm thệ nguyện
Vào vườn Vô iu.
Rằng thôi
Rũ gánh tình yêu,
Tình xem như đã
Quên nhiều như chưa.
Duyên ưa
Nghiệp nặng đẩy đưa,
Cầm bằng tơ ngó sen thừa treo trăng.

Tiểu Bình



No comments

Powered by Blogger.