Header Ads

Trương Chi - Mỵ Nương


Trương Chi - Mỵ Nương

Chuyện xưa có nàng Mỵ Nương
Con quan tể tướng vẫn thường cấm cung
Như chim bị nhốt trong lồng
Cô đơn một bóng mặt trông dáng buồn.

Cha nàng thấy vậy mủi lòng
Cất ngôi nhà nhỏ bên sông cạnh nhà
Là nơi Mỵ Nương ghé qua
Thêu thùa ngắm cảnh để mà tìm vui.

Trên sông này có một người
Trương Chi tên gọi hát thời rất hay
Tiếng sáo cao vút lên mây
Giọng hát truyền cảm ngất ngây lòng người.

Chiều chiều thả chiếc thuyền chài
Vi vu tiếng sáo với bài hoan ca
Mỵ Nương ngồi bên cửa nhà
Lắng nghe tiếng sáo, giọng ca mỗi ngày.

Bỗng dưng trên mặt sông này
Trở nên vắng lặng nhiều ngày trôi qua
Mỵ Nương ngơ ngẩn vào ra
Rồi thì lâm bệnh hẳn là tương tư.

Cho hay cái tính mộng mơ
Mà người trong mộng bây giờ nơi đâu
Cả ngày lã chã dòng châu
Tấm thân héo úa mặt sầu thảm thương.

Tâm bệnh lương y khó lường
Tể tướng lo ngại tìm đường lo toan
Gọi kẻ hầu hạ hỏi han
Mới hay duyên cớ là chàng Trương Chi.

Quan cho lính tìm tức thì
Gọi Trương Chi đến cũng vì thương con
Ra lệnh ngồi ở ngoài sân
Thổi sáo, ca hát thanh âm ngọt ngào.

Mỵ Nương nghe tiếng vọng vào
Tiếng sáo, giọng hát nghe sao ấm lòng
Bệnh tình tuyên giảm mười phần
Hỏi ra thì biết người gần chẳng xa.

Mỵ Nương xin cùng với cha
Cho được gặp mặt người mà thầm mong
Từ lâu dệt mộng trong lòng
Gọng hát như thế chắc bằng thần tiên.

Nào hay con tạo đảo điên
Thực tế và mộng chẳng liền với nhau
Trương Chi giọng hát ngọt ngào
Gương mặt xấu xí ôi chao thảm sầu.

Mộng kia tan vỡ còn đâu
Mỵ Nương tỉnh giấc mộng đầu vấn vương
Từ khi nhìn thấy Mỵ Nương
Trương Chi cảm thấy tơ vương trong lòng.

Thế nhưng nào dám đèo bồng
Phận nghèo đâu xứng mà hòng ước mong
Từ đây tan nát cõi lòng
Tương tư mà chết thôi xong một đời.

Nỗi lòng còn vẫn chưa nguôi
Đến khi bốc mộ tim thời còn vương
Hoá đá pha lê như gương
Nhà thuyền chài gắn lên thuyền mà chơi
Vô tình Tể tướng đến nơi
Thấy viên đá lạ nên thời mua ngay
Thuê thợ làm viên đá này
Thành tách để uống trà đây hàng ngày.

Tình cờ thấy cái tách này
Mỵ Nương thích quá rót ngay tách trà
Lạ thay mặt nước hiện ra
Con đò, người hát, đúng là Trương Chi.
Nhưng mà gọng hát sầu bi
Tiếng tiêu u uất thầm thì niềm đau.

Mỵ Nương lòng cũng âu sầu
Hiểu ra là mối tình sầu khôn nguôi.
Xác thân đã nát tan rồi
Khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan. (*)

"Tình ta là cơn mộng vàng
Tình chàng đến thác chưa tan theo đời."
Cảm thương cho một kiếp người
Rưng rưng ngấn lệ buông rơi giọt sầu.

Lệ chạm tách trà bỗng đâu
Đá tan thành nước tình sầu nát tan
Than ôi câu chuyện đá vàng
Tình Trương Chi với lệ nàng Mỵ Nương.

Có duyên nhưng nợ chẳng vương
Dệt nên câu chuyện đau thương diễm tình.

Bùi Phạm Thành
(ngày 5 tháng 7 năm 2021)

Dựa theo: Truyện kể trong dân gian

(*) Truyện Kiều - câu 709 và 710
Nợ tình chưa trả cho ai
Khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan



No comments

Powered by Blogger.