Ngày xưa anh em nhà kia
Cha mẹ mất sớm muốn chia gia tài
Người anh giành hết trong ngoài
Túp lều, cây khế cho người em thôi.
Em không than thở nửa lời
Cùng vợ tần tảo và nuôi khế này
Tới mùa hoa khế nở đầy
Và rồi kết trái ngọt ngay khác thường.
Người em tính chuyện bán buôn
Thêm chút tiền bạc đỡ cơn nhọc nhằn
Thế nhưng một con đại bàng
Hễ thấy khế chín lại thường ghé ăn.
Người em nói với chim rằng:
"Nhà tôi nghèo quá nên cần khế kia
Đại Bàng ăn hết khế đi
Vợ chồng tôi biết lấy gì nuôi thân."
Đại Bàng mới trả lời rằng:
"Mấy quả khế chín ta ăn bây giờ
Vợ chồng ngươi chẳng nên lo
Ta sẽ đền đáp trả cho công bằng
Ăn khế ta trả bằng vàng
Hãy mang cái túi ba gang theo người."
Người em liền làm theo lời
Đại Bàng liền cõng lên người bay cao
Vượt qua biển rộng sóng gào
Đến một hòn đảo, ôi chao đầy vàng.
Người em lấy đầy túi vàng
Lại lên lưng của Đại Bàng về ngay
Người em dùng số vàng này
Làm ăn, buôn bán ngày ngày giàu sang.
Người anh lòng dạ tham lam
Xin đổi chỗ ở giả làm người em
Mùa sau Đại Bàng ăn quen
Bay lại nơi cũ để tìm khế ăn.
Người anh cũng giả khóc than
Đại Bàng hứa cũng trả bằng vàng thoi
Người anh bèn mang theo người
Một cái túi lớn hơn mười gang tay.
Đến đảo vàng, hốt cho đầy
Nhét thêm trong áo chỗ này chỗ kia
Trên đường Đại Bàng bay về
Sao mà nặng quá xem bề chẳng kham
Khuyên người anh bỏ bớt vàng
Nhưng người anh lại tham lam không làm
Nặng quá nghiêng cánh Đại Bàng
Người anh ngã xuống dưới làn sóng xanh.
Than ôi số phận người anh
Tham lam nên cũng phải đành thiệt thân
Mới hay sống ở trên trần
Tham lam thì sẽ thiệt thân có ngày.
Bùi Phạm Thành
(ngày 10 tháng 6 năm 2021)
Dựa theo: Truyện kể trong dân gian
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Câu chuyện xưa được diển dịch thành thơ tật hấp dẩn,thật tuyệt Chắc chắn các em nhỏ dễ đọc dễ nhớ .Cảm ơn Ô Bùi Phạm Thành.
ReplyDeleteCH