Header Ads

Thơ Tuệ Nga: Trăng Khuya Treo Ngọn Đỉnh Trời - Hạt Bụi Trong Đáy Ly


Trăng Khuya Treo Ngọn Đỉnh Trời

Đem Thơ ủ Cội Hoang Đường
Thấy trăm Lá Nhớ vấn vương trở mình
Nụ tươi, lá biếc, cành xinh
Hoa như Tháp Bút nghe tình bâng khuâng ...

Đâu đây thoảng tiếng chuông ngân
Đôi bờ Hư, Thực, Ảo Chân, nhắc mình
Trong hồn chợt ánh bình minh
Hồi Chuông tĩnh thức lắng tình nhân gian,

Lòng dâng Tâm Nguyện hân hoan...
Ngọc Lan,Tháp Bút rỡ ràng Ý Hoa
Trở về ta lại gặp ta
Hoa Vô Ưu nở trên Tòa Kim Cang!

Trăm năm một giấc Kê Vàng
Đem Thơ ủ Cội Hoang Đường gió bay
Phất phơ trắng xóa khung mây
Một dòng như huyễn ... lá bay xạc xào,

Gió lên cao, Lá bay cao
Dường như Lá Nhớ lạc vào Sông Trăng
Sông Trăng trầm lặng mênh mang ...
Rằng Hư ! Rằng Thực ! ngàn năm Tiếng Thầm !

Biển âm vang, Sóng vọng âm,
Còn chăng là một : Chữ Tâm sáng ngời !
Trăng Khuya Treo Ngọn Đỉnh Trời
Chuông đâu thanh thoát ru đời trầm luân ...

Có Thuyền về Bến Chân Tâm
Đồi hoa, Mai nở trắng ngần Mây bay
Con Chim hót dưới vòm cây
Tiếng trong như Suối ... Gió ngây Hương Rừng ...

An Nhiên Tâm trụ vô cùng
THỜI KHÔNG LẮNG ĐỌNG ! MÊNH MÔNG BIỂN TRỜI ... 

TUỆ NGA



Hạt Bụi Trong Đáy Ly

Không gian, Thời gian
Cuộc đời và con người
Những biến thiên đổi dời
Trên sân khấu đời,
Từng vai, từng lớp
Người Đóng, Người Xem,
Lớp Tuồng đang diễn
Gió mưa, hệ lụy ! phiền hà triền miên ...

Tuồng điểm trang
Phấn, Son lòe loẹt ...
Bao giờ màn mới khép
Kịch vở từng trang,
từng trang
đang tiếp diễn hoài !
Ôi ! Vở Kịch Luân Hồi
Bao giờ ! Bình Yên Đời,
Bao Giờ ! Người Thanh Thản ...

Hạt Bụi nằm trên bàn
Gặp Gió bay, Bụi bay
Hạt Bụi nằm trong Ly
Dưới tận cùng đáy Ly,
nằm yên ngơ ngác !
Ơi ! Bụi Hồng Trần
Vị Đời ! Ngọt Bùi !
Đắng ! Chát !
Người Diễn,
Người Xem
Người Nghe đã Chán!
Mê Lộ trùng trùng ...

Tuồng vẫn chưa ngừng
Trong không gian vô cùng
Dòng Mây Xám ! Mông lung !
Có Ý nào Bao Dung
Giữa cõi Người phù phiếm,
Chân Dung nào ẩn hiện
Trong từng mỗi sát na
Thời gian lặng lẽ qua ...

Tiếng động cành khô vừa rớt
Trên lối vào vườn sau
Vườn ủ rũ xác lá vàng mấy lớp !
Cảnh trơ, nứt nẻ,
Mùa Đông âm thầm
Mùa Đông lặng lẽ !
Hạt Bụi li ti
Vẫn nằm yên trong đáy Ly ...

Phương thức nào Huyền Vi !
Thời, Không, Tĩnh Lặng,
Phải Tâm Thức thầm thì ...
Tư Tưởng viễn du Qua lớp sương mù,
Bầu Trời trong xanh quá !
Thiên Nhiên muôn đời
Thiên nhiên êm ả ...
Trên dốc mòn ! Ai tìm tuổi Ấu Thơ !
Mây Trời xanh lơ,
HIỀN HÒA NẮNG SỚM ...

TUỆ NGA

*( Thi Phẩm Về Bên Suối Tịnh )


No comments

Powered by Blogger.