Nguyễn Ngọc Duy Hân
Cố nhạc sĩ Lam Phương đã viết trong nhạc phẩm
“Hạnh phúc trong tầm tay”, qua đó ông đã trách cứ người phụ nữ:
“Người tìm hạnh phúc chi xa vời, một lần tim vỡ thêm buồn thôi”. Rồi
sau đó dòng nhạc của cố nhạc sĩ Lam Phương lại chuyển cung trong âm điệu vui
tươi, miêu tả “Ngày Hạnh Phúc” là ngày
“Trời hôm nay thanh thanh, gió đưa cành mơn man tà áo… Đêm về nghe con khóc
vui triền miên”.
Vì tiếng trẻ khóc mà thấy vui, thấy hạnh phúc, nghe quen quen như khi mình lao
đầu vào “nỗi đau dịu dàng” của ái tình, tìm thú đau thương. Một nhạc sĩ
khác đã sáng tác bài “Hạnh phúc lang thang”, cho rằng hạnh phúc như mây lang
thang cho hồn héo gầy, khi ta còn đây …. Hạnh phúc trong âm nhạc được diễn tả
như thế, còn trong cuộc sống “người thật việc thật” hạnh phúc là gì,
làm sao để đạt được?
Hạnh Phúc được định nghĩa là một trạng thái cảm xúc của con người khi được
thỏa mãn. Hạnh phúc gắn liền với quan niệm về niềm vui trong cuộc sống. Những
người hạnh phúc là những người thường có sức khỏe tốt, nhất là về mặt tinh
thần. Người ta nghiên cứu thấy nếu chẳng may bị bệnh hay thương tích, căn bệnh
hoặc các vết thương của người lạc quan hạnh phúc sẽ mau được lành hơn. Hạnh
phúc là khi con người đạt được những thứ nằm trong tầm với của mình, không
trông đợi điều cao xa quá. Hạnh phúc là lựa chọn, không phải là kết quả. Sẽ
không có thứ gì làm bạn vui cho tới khi chính bạn lựa chọn trở nên vui vẻ,
không bi quan, than phiền cau có cả ngày. Sách vở xác nhận hạnh phúc sẽ không
đến với bạn, nó chỉ có thể đến từ bạn, do bạn tự quyết định.
Đức Phật đã từng dạy cách chấm dứt khổ đau để có hạnh phúc khi ngài khuyên:
“Này các Tỳ kheo, để giải thoát khỏi kiêu mạn, hãy diệt trừ tham, nhổ tận
gốc sự chấp thủ”. Đạo Phật không quan niệm vàng bạc là hạnh phúc, hạnh phúc càng không phải
là bước vào lâu đài tình ái. Niết Bàn là hạnh phúc, mà Niết Bàn thì ở sẵn
trong tâm khảm con người. Chân lý hạnh phúc không cần chờ đến kiếp sau, nó
hiện hữu ngay bây giờ và ở ngay trong tâm thức chúng ta.
Trong đạo Công Giáo, Kinh Thánh đã có ghi “Tám Mối Phúc Thật” cho những
ai có lòng chấp nhận khó khăn, cho những người hiền lành, cho người phải khóc
lóc đau khổ vì họ sẽ được an ủi, phúc cho kẻ biết thương xót người khác…
Sách Châm ngôn câu 15:17 cũng khẳng định:
“Thà một món rau mà có tình yêu thương, còn hơn bò vỗ béo mà có lòng căm
ghét”.
Hoặc Mattheu câu 5:3
“Cho thì hạnh phúc hơn nhận”.
Trở về cuộc sống hiện tại, hạnh phúc là điều ai cũng mong ước và quan trọng
nên có ngày Quốc tế Hạnh phúc là ngày 20 tháng 3 hằng năm, lấy từ ý tưởng của
vương quốc Bhutan, là nơi có chỉ số hạnh phúc rất cao dựa trên các yếu tố như
sức khỏe, tinh thần, giáo dục, môi trường và mức sống của người dân. Bhutan là
một quốc gia nhỏ bé nằm ở khu vực Nam Á, phía Đông dãy Hy Mã Lạp Sơn. Liên
Hiệp Quốc chọn ngày 20 tháng 3 là ngày Quốc tế Hạnh phúc vì đây là ngày đặc
biệt trong năm, khi mặt trời nằm ngang đường xích đạo nên có độ dài ngày và
đêm bằng nhau - là biểu tượng cho sự hài hòa của vũ trụ, cũng là biểu tượng
của sự cân bằng giữa ánh sáng và bóng tối, giữa ước mơ và hiện thực…. Phần Lan
cũng là một trong những nước được đứng đầu trong danh sách quốc gia hạnh phúc
trên thế giới. Nước Việt Nam Xã hội Chủ Nghĩa thì luôn có tiêu đề
“Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc” trên tất cả các thông báo, đơn từ của nhà
nước, nhưng 3 cụm từ này được thực hiện như thế nào thì miễn bàn, vì nói tới
chỉ thêm giận, thêm tức, thậm chí còn bị tù tội, mất cả độc lập, tự do, hạnh
phúc của một người bình thường!
Theo phong tục Việt Nam, 3 chữ Phúc - Lộc - Thọ luôn được đề cao, và Phúc thì
đứng đầu. Vua Lê Thánh Tông cũng bày tỏ quan điểm hạnh phúc của mình qua 2 câu
thơ:
“Cuộc thế công danh mơ tưởng hão
Bầu tiên phong nguyệt thú vui cùng”
Trong ca dao xưa cũng có nhiều câu nói về chủ đề này:
“Con hơn cha, là nhà có phúc”.
“Thuận vợ thuận chồng
Tát biển đông cũng cạn”
Hay:
“Dữ lành cân nhắc đồng cân
Mà cơ hạnh phúc chuyển vần chẳng sai
Dù ai cho bạc cho tiền
Không bằng em được đứng liền với anh”
Karl Marx, người đưa ra chủ thuyết Cộng Sản mà cũng viết vào năm 1835:
“Người hạnh phúc là người đem hạnh phúc đến cho nhiều người khác”. Câu này đúng lắm, nhưng
“đừng tin những gì Cộng Sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng Sản làm”
(Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu)
Trong Tiếu Ngạo Giang Hồ của Kim Dung, khi người trên chốn giang hồ tiếp tục
tranh tài chiếm kiếm phổ, thi thố võ công cho ngôi vị bá chủ chốn võ lâm, hai
nhân vật chính Lệnh Hồ Xung và Nhậm Doanh Doanh đã tìm ra chân lý của hạnh
phúc là bỏ hết những tranh dành, cùng nhau đi ngao du sơn thủy, quên đi chốn
giang hồ mưa tanh gió lạnh. Họ đã “ngộ” ra rồi, bạn có đồng ý và mừng cho họ
không?
Trong tiếng Anh, chữ “Happiness” có ý nghĩa gì? Người ta đã phân tích theo
kiểu “chiết tự” như sau:
– H (Healthy: Sức khỏe):
Người hạnh phúc đầu tiên là người có sức khỏe tốt.
– A (Attitude: Thái độ
sống): Một lối sống tích cực cũng mang lại cảm giác hạnh phúc cho bản thân
mỗi con người.
– P (Present: Hiện tại):
Bởi chúng ta sống cho hiện tại và hướng về tương lai chứ không ai có thể
trở lại quá khứ, nên hãy tận hưởng hạnh phúc với những thứ mà chúng ta
đang có.
– P (Play: Vui chơi): Vui
chơi giải trí chính là hoạt động cần thiết để giải tỏa công việc mệt mỏi,
quên đi những ưu phiền vất vả.
– I (Inward: Nội tâm): Hạnh
phúc bắt nguồn từ tâm hồn, khi chúng ta bằng lòng với mọi thứ đang diễn
ra.
– N (New: Mới mẻ): Thay đổi
công việc, cách suy nghĩ, có thêm bạn mới, học một kỹ năng mới …. cũng là
cách để tạo ra hạnh phúc cho bản thân.
– E (Express Yourself: Thể
hiện chính mình): Bạn cần bộc lộ cảm xúc của bản thân và sống thật với
chính mình, không cần bắt chước hoặc gò mình trong định kiến của xã hội.
– S (Smile: Nụ cười): Nụ
cười biểu hiện trạng thái tích cực, nó làm xoa dịu đi những đau khổ.
– S (Simple: Đơn giản):
Hạnh phúc xuất phát từ những điều giản dị nhất, hãy dành thời gian để lắng
nghe, chia sẻ với mọi người những việc nho nhỏ có thể đem lại hạnh phúc
cho bản thân.
Bạn có thích lối “chiết tự” như trên không? Hãy thực hành mỗi ngày, mọi nơi
mọi lúc nhé, chắc chắn sẽ có kết quả tốt đấy!
Màu hồng được cho là màu tượng trưng cho hạnh phúc. Trong thực vật cũng có một
loài hoa mang tên là Hạnh Phúc. Đúng ra nó là cây Riềng đỏ, còn có tên là Kim
Thất, hay cây hoa Đuôi Chồn đỏ, nhưng có lẽ khi cắm nó trong nhà thì cả nhà
được hên, vui vẻ nên người ta đã có tên gọi khác là hoa “Hạnh Phúc”. Cũng may
chưa có loại thực vật nào mang tên là hoa “Đau khổ”, nếu có chắc chẳng ai dám
chưng.
|
Hoa "Hạnh Phúc" |
Tìm hiểu về chữ Phúc, cũng có người ví von hạnh phúc là một quả cầu thủy tinh,
rơi xuống đất và vỡ làm nhiều mảnh. Ai cũng có thể nhặt lên, người may mắn
nhặt được nhiều nhưng nếu không cẩn thận, mảnh vỡ sẽ làm đứt tay, lượm càng
nhiều cơ hội đứt tay càng cao. Tức là người đi tìm, đi lượm lặt hạnh phúc sẽ
phải chịu đau đớn cùng lúc. Lại cũng có cách ví von hạnh phúc giống như một
con bướm, bạn càng rượt đuổi, nó càng bay xa hơn. Từ đó người ta khuyên chỉ
khi nghĩ đến những điều tốt đẹp, gần gũi, thực tế mình sẽ sống hạnh phúc hơn,
vậy nên đừng quá mơ ước cao xa viễn vông.
Bây giờ mời bạn đọc một ngụ ngôn khác về chuyện chú chó con hỏi chó mẹ:
"Mẹ ơi, hạnh phúc là gì?" Chó mẹ trả lời:
"Hạnh phúc nằm ở đuôi của con đó." Nghe xong, chú chó liền nhảy lên cố
gắng ngậm lấy đuôi của mình nhưng vô ích. Chó con than:
"Mẹ ơi, con không thể nắm được hạnh phúc". Chó mẹ cười đáp:
"Con hãy ngẩng cao đầu tiến về phía trước, hạnh phúc sẽ đi theo con
thôi".
Câu chuyện ý nói niềm vui, sự an lạc là cái gì đó không nắm giữ được trong tầm
tay. Không cầm giữ được nhưng nếu mỗi phút giận dữ, mình sẽ làm mất 60 đi giây
để hạnh phúc. Do đó, hãy tập trung vào việc sống vui, gạt bỏ bớt những gì
không liên quan, không thật sự cần thiết.
Rất nhiều cuốn sách nổi tiếng của người Âu Mỹ viết về
“Cái khổ của người nhà giàu”. Họ giàu có sung sướng nhưng luôn thấy
khổ, bực bội vì những chuyện nhỏ như hôm nay bà osin bị bệnh không tới lau nhà
được, không mua được món hàng đấu giá nổi tiếng, bị người khác mua mất. Chị
bạn tôi khổ sở đi hai, ba cái chợ tìm cho ra lá cây thì là để rắc vào tô canh
cá. Không có thì là làm gia vị thì chị ấm ức, chê không chịu ăn. Hoặc các cái
khổ chính đáng hơn như những người giàu có thường lo lắng rằng con cái của họ
sẽ dễ ỷ lại, bị hư hỏng. Người giàu cũng khó tìm được người thật lòng với
mình, thường nghi ngờ không biết người đó có yêu thương mình thật lòng hay chỉ
vì thích được mình cho tiền, đang lừa dối mình. Họ lại luôn bị các tờ báo,
truyền thông theo dõi, khó thoát khỏi sự chỉ trích của dư luận. Làm cái gì,
nói cái gì cũng bị đem ra phân tích, mổ xẻ, chê bai. Hôm rồi cựu tổng thống
Trump không biết có đãng trí đến nỗi mặc quần ngược hay không, nhưng đã bị
truyền thông chiếu đi chiếu lại, phân tích từng cái nếp nhăn trên quần của
ông! Thậm chí người giàu có hay bị nguy cơ bắt cóc tống tiền, an ninh, tự do
luôn bị đe dọa. Nhiều tiền của thì phải lo quản lý tài sản, nên họ luôn thiếu
thời gian, giàu đồng nghĩa với kỳ vọng và lo lắng. Kể ra các điều như trên,
tính ra chữ “giàu có” thì “có” nhiều phiền toái hơn có niềm vui. Tiếng Việt
mình không xài chữ “nghèo có”, nhưng người nghèo cũng có nhiều cái hay, cái
vui lắm chứ. Theo tỷ phú Jack Ma, việc làm chủ tài sản kếch sù đã khiến ông bị
áp lực hơn rất nhiều. Các tài tử có khi vì nhu cầu của chuyện phim, phải nhịn
ăn rất khổ sở hoặc có khi phải nhồi nhét thật nhiều để lên cân mau chóng cho
hợp với vai trò sắp đóng. Các thể tháo gia nổi tiếng nhận tiền triệu, nhưng
phải theo cách ăn uống rất nghiêm nhặt và khổ luyện hằng ngày, dù khi đi
vacation nghỉ hè. Người nghèo thì thoải mái,
“thời thái bình cửa thường bỏ ngỏ” (thơ Nguyễn Công Trứ).
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, cái khổ của người nhà giàu dù sao cũng ít
cơ cực hơn cái tận cùng của người nhà nghèo. Tôi thì thấy mình hợp với loại
khổ sang chảnh của kẻ lắm tiền hơn, nếu được chọn, tôi chọn có tiền, nhưng
muốn chọn cũng đâu có dễ! Một điều khác là tuy khác nhau về hoàn cảnh, thời
gian, nhưng cỏ lúc nào cũng xanh tốt hơn nếu bạn tưới nước. Dù bần cùng hay
sang trọng, hạnh phúc cũng cần quan tâm bồi đắp để nó ngày càng phát triển, có
nhiều cơ hội thăng hoa, chứ không phải cứ “phó mặc số Trời” rồi than khổ!
Mỗi người đều có quan niệm khác nhau về hạnh phúc, có lúc điều giản dị như
được ăn cơm cùng gia đình đã là điều hạnh phúc rồi, nhưng có người lại mơ ước
lớn lao và xa vời hơn. Tầm thường, ù lì quá thì cũng khó có thể sáng tạo, vươn
lên, còn hão huyền quá thì lại không nhận ra chân hạnh phúc, sân si tạo đau
khổ cho mình. Nghệ thuật sống là biết đủ, biết hành xử đúng nơi đúng lúc.
Vâng, rõ ràng là cảm giác hạnh phúc không ai giống ai. Ở Việt Nam vang bóng
một thời có Hắc Bạch công tử, giàu đến thi nhau dùng tiền đốt để luộc trứng,
suốt ngày lo chuyện thắng thua bực bội ghen tức có thấy hạnh phúc đâu. Thời
Tây Tấn cũng có hai phú hào là Thạch Sùng và Vương Khải, giàu nhưng không hạnh
phúc vì luôn sân si, rước phiền toái vào người. Thạch Sùng khi nghe nói Vương
Khải sau khi ăn, dùng nước đường để rửa nồi nên ông dùng sáp ong để thay củi
đốt, nhằm chứng tỏ mình giàu hơn. Vương Khải sau đó lấy vải dệt bằng tơ màu
tím làm màn giăng dài 40 dặm, Thạch Sùng cũng thi đua lấy gấm giăng dài những
50 dặm, chơi cho người ta biết tiếng. Kiểu thi giàu vô lý này đã khiến hai
người hao phí tiền của, chuốc lấy biết bao bực dọc để phân hạng cao thấp, rốt
cuộc có hạnh phúc thật sự đâu.
Lại cũng có một câu chuyện ngụ ngôn khác.
Trong một nông trại, chú lợn nói:
"Giả sử nếu cho tôi sống thêm 1 lần nữa, tôi sẽ làm một con trâu, tuy lao
động vất vả nhưng được tiếng cả đời."
Trâu nghe liền nói:
"Tôi lại muốn làm lợn, ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, sướng như tiên".
Diều hâu lại nói:
"Nếu cho tôi sống thêm lần nữa, tôi sẽ làm một con gà, khát thì có nước
uống, đói thì có thóc ăn, có chủ nhà bảo vệ."
Gà thưa rằng:
"Nhưng tôi muốn làm diều hâu, để có thể tự do tung cánh trên bầu trời".
Câu chuyện cho thấy rằng, khi bạn ngưỡng mộ và muốn ở vai trò người khác,
người khác lại rất hâm mộ và lại muốn được như bạn. Có khi mình cho rằng người
nào đó quá hên, quá sướng, sống quá hạnh phúc nhưng thực tế lại không phải
vậy. Có vào trong chăn mới biết trong chăn có rận. Có lẽ chỉ đúng khi nói
không ai đau khổ hoàn toàn, cũng chẳng ai sung sướng 100%, cần chọn lựa cách
sống tốt nhất cho mình vui nhất trong hoàn cảnh của mình.
Cũng có người nhận xét hạnh phúc giống như chai nước suối. Lần đầu tiên uống
chẳng thấy cảm giác gì, chỉ nếu đã nếm qua vị đắng cay, chua chát rồi, khi
uống lại ngụm nước suối mới nhận ra rằng nước suối lúc này thật ngọt, thật
mát.
Theo các nghiên cứu khoa học, hạnh phúc là sự tổng hợp của tâm trạng thỏa mãn
trong cuộc sống, kết hợp với cảm giác tốt đẹp mà mình có được hàng ngày.
Người ta nghiên cứu rồi làm thống kê, thấy 40% hạnh phúc của con người bị chi
phối và được kiểm soát bằng các suy nghĩ, hành động; 10% khác do hoàn cảnh đem
lại; rồi 50% còn lại là do yếu tố di truyền, bẩm sinh đem lại. Như vậy hoàn
cảnh chỉ là yếu tố rất phụ, chỉ chiếm 10% và đóng một vai trò rất nhỏ trong
việc để có hạnh phúc, niềm vui.
Tuy nhiên cái gì cũng có luật bù trừ, đa số người bình thường đều có thể chế
ngự, thực hành để tự tạo niềm vui cho mình, thì cũng có một số ít người sinh
ra với suy nghĩ tiêu cực, luôn thấy buồn phiền, stressed quá độ, hoặc những
phụ nữ sau thời gian sanh con. Họ phải gặp các bác sĩ tâm lý để giải tỏa, thậm
chí cần cho toa uống thuốc để giúp loại bỏ những cảm giác thảm sầu ấy. Nếu
không uống thuốc trợ giúp có khi người bệnh buồn chán đến muốn tự kết liễu
cuộc sống. Đây là trường hợp bệnh nặng, nhưng nói chung, mình có thể suy nghĩ,
tìm ra giải pháp để xây dựng những mối quan hệ tốt, có bạn tốt, từ đó giúp
mình suy nghĩ lạc quan, sinh ra những năng lực tích cực để mạnh mẽ bước lên.
Những người thường xuyên căng thẳng có thể kết hợp yoga hoặc thiền vào thói
quen sinh hoạt, từ đó ổn định hành động và cảm xúc để sống thoải mái hơn.
Muốn hạnh phúc thì ăn gì? Các nhà khoa học cũng nghiên cứu để thấy các loại
măng tây rất giàu folate, là một chất có công dụng giảm căng thẳng nhanh
chóng. Họ cho biết những người ăn nhiều thực phẩm giàu chất folate có nguy cơ
trầm cảm thấp hơn những người ít ăn thực phẩm có chất này. Được đánh giá cao
cũng là trái bơ, bơ không chỉ có nhiều folate mà còn chứa chất béo lành mạnh
và chất chống oxy hóa. Các loại trái cây có nhiều vitamin C, kẹo chocolate,
rau xanh, hạt chia, hạt hướng dương, hạt mè … cũng có hiệu quả rất tốt trong
việc giảm lo lắng. Khi đang buồn rầu căng thẳng, nếu bạn ăn kem hay các loại
bánh có vị ngọt và mát, có thể mau chóng giúp tinh thần tạm ổn định, “cool
down” lúc đó. Không tin bạn có thể thử nghiệm, nhưng nếu lên cân thì đừng
“kiện” tôi nhé!
Cũng có người định nghĩa: Làm những gì bạn thích, đó là tự do. Thích những gì
bạn làm, đó là hạnh phúc. Tự do và Hạnh phúc là hai khái niệm hoàn toàn khác
nhau, vấn đề là làm thế nào để vừa tự do, vừa hạnh phúc đây?
Không ít người cho rằng hạnh phúc là khi đạt được thành công, danh vọng, tiền
tài, nhưng cũng có nhiều người nói chỉ cần giữ tâm hồn mình trong sạch, thảnh
thơi là hạnh phúc rồi. Người khác lại quan niệm
“phải có danh gì với núi sông”, nghĩa là khi được nhiều người người
biết đến mới là khi đạt được mục đích của chữ phúc. Quan niệm về hạnh phúc còn
có mối liên hệ chặt chẽ với hoàn cảnh xã hội. Trong thời chiến tranh, hạnh
phúc là khi đánh thắng quân giặc, khi không bị mất mạng, thương tích do bom
đạn vô tình. Trong thời kỳ có nạn đói, hạnh phúc đơn giản là khi có bát cơm để
ăn no bụng, không bị đói, bị ăn độn khoai sắn. Khi bị đại dịch như cơn dịch
Covid quái ác này, dù bị cấm cung ở nhà không được đi đâu, dù bị mất việc làm,
nhưng nếu trong nhà không ai nhiễm bệnh là sung sướng, may mắn lắm rồi. Có ông
kia phải vào bệnh viện vì nhiễm Covid, khi khò khè phổi bị vi trùng tấn công,
đã chia sẻ rằng lâu nay ông không hề thấy hơi thở bình thường là quý, là hạnh
phúc, Cho tới bây giờ không thở được ông mới biết giá trị của những ngày hạnh
phúc trước đây khi có thể thở một cách bình thường.
Có chị đã chia sẻ trên Facebook và được nhiều cái “like”: Mỗi khi đọc báo, lên
mạng, gặp những cảnh đời bất hạnh, lại thấy mình thật may mắn, hạnh phúc. Hạnh
phúc bởi ông chồng mình dù không kinh bang tế thế, nổi tiếng như cồn, nhưng
anh ấy không vũ phu, say sưa, gái gú. Hạnh phúc khi mình có một mái nhà không
lo mưa bão, hạnh phúc khi mình còn cha mẹ, không phải thất nghiệp, có con cái
ngoan ngoãn, không bị khuyết tật...
Một sưu tầm trên mạng cũng rất thấm thía, mời bạn cùng tôi đọc và thực hành:
Trong cuộc sống, đôi khi bạn không biết trân trọng những gì mình đang có, nên
bạn không thể sống vui:
- Bạn có mắt, nhưng luôn nhìn mọi người cách không thân thiện và
thấy cảnh vật u sầu, trong khi người mù, họ chỉ ước ao để được nhìn.
- Bạn có miệng, nhưng dùng nó để phán xét, nói xấu người khác.
Trong khi người câm, họ chỉ ước ao làm sao để nói được những lời yêu
thương với những chung quanh.
- Bạn có tai, nhưng lại không muốn nghe những lời khuyên chân
thành, điều tốt để học hỏi. Trong khi người điếc, họ chỉ ước ao được nghe
và hiểu.
- Bạn có tiền, nhưng lại xài phung phí. Trong khi người nghèo, họ
chỉ ước ao có được chén cơm.
- Bạn có người yêu, nhưng lại đòi hỏi đủ điều. Trong khi người cô
đơn, họ chỉ ước ao có được một người để yêu thương.
- Bạn có thời gian, nhưng lại không biết dùng. Trong khi người đang
hấp hối, họ chỉ ước ao sao cho thời gian đi chậm lại.
- Bạn đang có nhiều, nhưng bạn lại chán nản chê ít khi so sánh với
người khác. Trong khi người khổ cực, họ chỉ ước ao có được một phần nhỏ
may mắn của bạn thôi, là họ cũng vui rồi.
Vậy thì làm sao bạn có thể sống vui nếu bạn không biết trân trọng cuộc sống?
Đừng quá tự kỷ than rằng tại sao cuộc đời tôi cứ gặp bất trắc. Đôi khi những
bất hạnh của bạn không bằng một hạt cát của người khác. Vì vậy, cách sống vui
là phải biết trân trọng và tận hưởng những gì mình đang có. Đừng tham lam và
xem thường, nếu không thì bạn sẽ mãi mãi khổ vì những đòi hỏi quá mức của bạn.
Quả là rất đúng phải không các bạn?
Nói tới nói lui, vậy thì thực hành hạnh phúc thực tế và hiệu quả thì phải như
thế nào đây? Người ta đã liệt kê vài việc rất dễ như sau:
- Hãy bắt đầu bằng một ánh nhìn âu yếm với người phối ngẫu, con cái, cha mẹ,
chú bác.
- Hãy có những câu khuyến khích với bạn bè, quan tâm, thành thật góp ý.
- Với mình thì hãy bằng lòng với những gì mình đang có.
Vâng, hãy cảm thấy hạnh phúc trước những việc đang xảy ra. Bạn có biết khi bạn
có thức ăn đầy đủ, mỗi tối được ngả lưng trên chiếc giường là bạn đã hạnh phúc
hơn 3 tỉ người khác trên thế giới này rồi đấy.
Tuổi trẻ là hạnh phúc vì có được sức khỏe, sự nghiệp, hy vọng tràn trề vào
tương lai. Mà tuổi già cũng là hạnh phúc, vì đã có những trải nghiệm phong phú
và những kỷ niệm đáng nhớ, có thể hưởng thú điền viên. Gặp được nhau, đó là
hạnh phúc, hãy cùng nhau vun đắp những khoảnh khắc ngọt ngào. Chia ly lại cũng
là hạnh phúc, vì những đớn đau, nhớ nhung sẽ tôi luyện cho tình cảm của cả hai
vững vàng hơn trong con thuyền tình. Thế nên đừng mải kiếm tìm những điều đã
mất, hạnh phúc ngay trong trái tim của bạn thôi. Hãy buông bỏ những thù ghét,
thay đổi bản thân, buông bỏ cái tôi và mở rộng lòng nhân ái.
Thành công không phải là chìa khóa mở cánh cửa hạnh phúc, mà ngược lại, hạnh
phúc là chìa khóa dẫn tới cánh cửa thành công.
Một lần nữa, xin được nhấn mạnh cuộc sống phụ thuộc rất nhiều vào những gì bản
thân tự thấy hài lòng trong cuộc sống. Thành công không phải là chìa khóa mở
cánh cửa hạnh phúc, mà ngược lại, hạnh phúc là chìa khóa dẫn tới cánh cửa
thành công. Nếu bạn yêu thích điều bạn đang làm, bạn sẽ thành công. Thí dụ nếu
bạn yêu nhạc, bạn có thể tự động ngồi vào cây dương cầm luyện tập hằng mấy
tiếng đồng hồ một cách say mê. Nếu bị ép học piano, ngồi vào đàn chỉ thấy đau
lưng, chán ngấy và sẽ không tiến xa được. Người ta cũng nói đừng đếm số tuổi
mà hãy đếm bạn bè. Đừng đếm nước mắt mà hãy đếm nụ cười. Đừng đếm nỗi đau,
nhưng hãy đếm hạnh phúc, tức là chỉ đếm những điều tốt đẹp, vui vẻ, có ý nghĩa
tích cực trong cuộc sống, còn chuyện buồn thì hãy cố gắng thả trôi đi.
Tiếp theo thì sách vở cũng khuyên ta nên thường xuyên dành ít nhất 5 phút
trong ngày để làm điều gì đó cụ thể cho người mình yêu thương. Thí dụ giúp
nhau rửa đống chén, lau nhà, dọn dẹp… Đối với người thân ở xa thì gửi thư cảm
ơn, thăm hỏi, viết một bình luận tích cực trên bài viết, hình ảnh mà bạn bè,
người thân vừa đăng trên mạng xã hội để tỏ lòng quan tâm, khuyến khích. Ngoài
ra người ta cũng khuyên mình nên thường xuyên có các cuộc đối thoại với những
người bạn tốt, đừng ngại vì không biết gọi rồi nói về đề tài nào, sợ nói
chuyện tào lao mất thì giờ cả hai bên. Thăm hỏi, khuyến khích, quan tâm lẫn
nhau ai mà không thích. Kinh nghiệm của riêng tôi là nếu tôi ngưng không gọi
nói chuyện với người thân, bạn bè, một thời gian ngắn thì thấy lợt lạt, chẳng
có chuyện gì đáng nói, đâm ra ngại phôn cho nhau. Còn nếu tôi thường xuyên
thăm hỏi, tâm sự vớ vẩn, thì thấy rất thân nhau, cần nhau, chuyện trên trời
dưới đất tha hồ bàn, không đủ giờ để nói. Dĩ nhiên là phải tránh chuyện
“ngồi lê đôi mách”, nói xấu làm hại người khác. Với người không thân,
không quen biết, mình vẫn có thể giúp họ bằng một việc thiện nguyện, một đóng
góp từ thiện… Hạnh phúc, niềm vui sẽ có khi mình làm được điều gì ích lợi cho
bản thân, cho người khác, khi mình dám làm, biết chia sẻ cùng người khác. Một
hiện tượng khá phổ biến trong cuộc sống là khi thấy người khác giỏi hơn mình,
được chú ý hơn mình, có năng lực hơn mình, thì tự nhiên nảy sinh tâm lý đố kỵ,
so sánh, thậm chí gây khó dễ, nói xấu đối phương. Rốt cuộc người đầu tiên khổ
là chính mình. Cuộc sống giống như một bộ phim dài nhiều tập, có lúc vui, có
lúc buồn, mỗi người cần phải diễn tốt vai trò của mình để cuối bộ phim là một
“happy ending”, chính mình sống vui là làm người khác vui lây. Hãy trao đi
hạnh phúc để nhận lại yêu thương. Bạn không thể vừa ghen tị vừa hạnh phúc, vì
thế hãy gạt bớt những điều làm mình bực bội ghen ghét đi. Tôi luôn nhắc nhở
chính mình: ganh đua thì tốt, nhưng ganh tị thì cần tránh xa. Ai mà có vẻ ganh
tị, hay kiếm chuyện hại mình thì mình cũng tránh xa luôn, không cần phân bua,
giải thích, để dành thì giờ mà tiếp xúc với những điều, những người bạn tốt
hơn.
Một trong những cách thực hành khác để cảm thấy hạnh phúc là việc luôn nở nụ
cười với mọi người, kể cả khi mình đang gặp khó khăn. Chuẩn bị tâm lý tích
cực, tạo niềm vui trong công việc, giúp đỡ người khác.
Ngoài ra sách báo còn liệt kê những cách cụ thể để thấy vui, đặc biệt cần hoạt
động chân tay, chẳng hạn làm vườn, nấu ăn, nhảy đầm, ca hát, đi dạo, thăm
thiên nhiên, ngắm bông hoa…. Về tinh thần thì cần hướng về điều tốt, dành thời
gian để suy nghĩ về những trải nghiệm vui để thấy bình tĩnh, tự tin, hạnh phúc
hơn. Tích cực hơn nữa là việc giúp đỡ người khác, nhưng đừng cầu toàn, đừng
mong người khác giống mình. Nghiên cứu còn cho thấy nên bớt kết nối qua các
trang mạng ảo, như tắt Facebook đi và giao tiếp với những người thật. Quan
trọng không kém là ngừng than vãn, cáu gắt. Than phiền rên rỉ không chỉ làm
bạn mất hạnh phúc mà còn kéo theo người xung quanh buồn theo nữa. Ngược lại
hãy chú ý đến sức khỏe tinh thần, học cách chấp nhận, trân trọng tất cả những
gì mình đang có, cần phải tìm thấy sự cân bằng.
Tiền thì rất cần, khó có hạnh phúc nếu quá nghèo quá đói, nhưng nói chung tiền
bạc chỉ là những con số chẳng bao giờ có hồi kết. Mải mê kiếm tiền đến khi sức
khỏe suy sụp, không còn giờ hưởng thụ thì cũng có sung sướng chi. Mới đây nhất
là chuyện ông John McAfee vừa tự tử chết trong tù tại Tây Ban Nha vào 23 tháng
6, 2021, hưởng thọ 76 tuổi. McAfee là người sáng lập công ty cung cấp phần mềm
chống virus cho các computer và bán bản quyền được gần 8 tỉ Mỹ kim. Ông có hơn
1 triệu người theo dõi trên Twitter, ăn xài xa hoa, có những chiếc du thuyền
nhiều triệu, nhưng vì trốn thuế nên bị bắt tù. Ông này cũng nổi tiếng về việc
chống đeo khẩu trang để ngừa Covid-19. McAfee dùng chiếc quần lót phụ nữ đeo
che miệng để diễu cợt việc này. Tỷ phú với tiền, tình, danh tiếng rồi cái kết
cuộc như thế, tính ra McAfee có hạnh phúc hay không? Bạn thích có cuộc đời như
ông không, hay chẳng thà làm “phó thường dân” mà cả đời hiền hòa, êm
đẹp? Trong giới tài tử thế giới cũng có biết bao người vừa đẹp, vừa tài, vừa
nổi tiếng, lại phải tự chọn cái chết vì không thấy vui, không thấy cuộc đời có
nghĩa lý gì.
Nhưng dù sao tiền cũng rất cần thiết, hãy kiên quyết đừng để mình trở nên
nghèo túng, nợ nần. Hãy làm việc kiếm tiền khi có thể, hãy xài tiền chừng mực
biết để dành khi gặp cơ nhỡ. Sự nghèo túng là kẻ thù lớn của hạnh phúc của con
người. Tôi hay triết lý linh tinh, kêu gọi hướng thượng nhưng cũng phải công
nhận tiền rất cần. Khi không lo nhiều về tiền bạc, phải trả bills, trả tiền
nhà, tôi thấy an tâm để triết lý về chữ Phúc!
Gần đây vì nạn Covid 19, các khoa học gia yêu cầu mọi người phải cách xa nhau
ít nhất 2 mét để tránh bệnh Covid lây lan, nhưng từ xưa, cô đơn đã là một loại
dịch bệnh về sự cách ly trong xã hội. Cô đơn không giao tiếp với ai, luôn có
những trải nghiệm thụ động là việc không tốt. Xã hội rất cần sự duy trì các
mối quan hệ con người với nhau. Tình cảm, gặp gỡ, trao đổi qua lại sẽ rất tốt
cho sức khỏe tâm lý và tinh thần của chúng ta. Nên nhớ, hạnh phúc không có
nghĩa là mọi việc, các mối giao hảo đều hoàn hảo. Nếu điều lợi nhiều hơn điều
hại, thì hãy làm.
Cuộc đời luôn chứa đựng những ước mơ, hãy hành động để đạt được những ước mơ
đó. Ngày hôm nay bạn đau khổ, thì hãy làm gì đó để ngày mai được hạnh phúc,
hay ít nhất hãy thay đổi cái nhìn của mình về hoàn cảnh, cuộc sống để vui hơn.
Cá nhân tôi cũng đã bắt đầu già, sau một năm rưỡi sống trong đại dịch Covid
cũng ít nhiều bị ảnh hưởng, thay đổi cách suy nghĩ. Hồi còn trẻ tôi nóng lòng
hơn, muốn gì thì làm ngay, bây giờ chậm chạp lười biếng hơn (và tự cho phép
mình như thế!). Hồi trẻ uống café rất đậm và nhanh, uống như uống thuốc để
tỉnh táo mà làm việc, bây giờ thong thả uống ly café, loãng thôi nhưng thấy
thích thú, enjoy vị café hơn. Bắt đầu hay quên sót, tôi thông cảm với người bị
lú lẫn hơn, hiểu được cuộc đời hơn và bớt đòi hỏi hơn.
Chúc bạn mỗi ngày quay về với chính mình nhiều hơn, kết nối giữa bản thân mình
và người chung quanh, tạo sự thân thiết, đồng cảm để ngày càng có được niềm
vui và hạnh phúc thật sự.
Post a Comment