Header Ads

Thú Rừng Và Bệnh Dịch


Thú Rừng Và Bệnh Dịch

Ngày xưa trong một khu rừng
Có cơn bệnh dịch hãi hùng tràn lan
Những con thú chết hàng đàn
Những con sống sót chẳng màng thức ăn.

Bơ phờ lê lết nằm lăn
Chó sói cũng chẳng muốn ăn gà còm
Không còn một con cừu non
Đánh thức thèm muốn của con sói già.

Cuối cùng quyết định đưa ra
Sư Tử gọi tất cả ra hội đồng
Chúa sơn lâm tuyên bố rằng:
"Thánh thần phạt những sai lầm chúng ta
Nên bệnh dịch mới xảy ra 
Thế nên ta phải tìm ra kẻ nào
Có tội nặng nhất đem vào
Tế thần thì bệnh thế nào cũng qua.
Trước hết tự thú tội ta
Thừa nhận là kẻ rất là tham lam
Thịt cừu ăn cũng cả đàn
Cho dù bọn chúng chẳng làm hại ta
Lũ dê ta cũng ăn qua
Con bò cũng giết, chẳng tha thịt người
Xem ra tội ta tày trời
Đáng đem ra để tế trời hy sinh
Nhưng mà để cho công bình
Tất cả tự thú tội mình như ta
Sau đó chúng ta chọn ra
Kẻ tội nặng nhất để mà hy sinh."

"Bệ hạ," con Cáo tấu trình
"Ăn cừu thì có tội tình gì đâu
Lũ đó ngu ngốc cái đầu
Được ngài ăn đến phải mau vui mừng.

Loài người muốn làm chủ nhân
Nhưng quá yếu đuối ai cần họ đâu
Họ luôn muốn ngồi trên đầu
Nếu ngài ăn họ cũng đâu tội tình."

Bầy thú hoan hô vang rừng
Rồi cọp, gấu, sói cũng xưng tội mình
Nhưng chúng đều biện hộ rằng
Vô tội như việc thánh thần ban ơn.

Đến lượt con lừa đứng lên
Nói rằng "Tôi đã có lần đi qua
Bãi cỏ non xanh mượt mà
Của các tu sĩ khu nhà thờ kia
Đang cơn bụng đói thôi thì
Tôi cúi xuống gặm cũng vì cỏ thơm
Tôi biết rằng không nên làm..."

Ồn ào đám thú cắt ngang tiếng lừa
Tội này thì thật chẳng vừa
Kẻ đáng tội nhất là lừa này đây
Phải đem lừa tế thần ngay
Chó sói lập tức giết ngay con lừa.

Kẻ mạnh gian manh có thừa
Yếu đuối thì chết như lừa mà thôi
Than ôi sống ở trên đời
Kẻ yếu gánh khổ cho loài gian manh.

Bùi Phạm Thành
(ngày 1 tháng 4 năm 2021)




The Animals And The Plague
by Aesop

Once upon a time a severe plague raged among the animals. Many died, and those who lived were so ill, that they cared for neither food nor drink, and dragged themselves about listlessly. No longer could a fat young hen tempt Master Fox to dinner, nor a tender lamb rouse greedy Sir Wolf's appetite.

At last the Lion decided to call a council. When all the animals were gathered together he arose and said:

"Dear friends, I believe the gods have sent this plague upon us as a punishment for our sins. Therefore, the most guilty one of us must be offered in sacrifice. Perhaps we may thus obtain forgiveness and cure for all.

"I will confess all my sins first. I admit that I have been very greedy and have devoured many sheep. They had done me no harm. I have eaten goats and bulls and stags. To tell the truth, I even ate up a shepherd now and then.

"Now, if I am the most guilty, I am ready to be sacrificed. But I think it best that each one confess his sins as I have done. Then we can decide in all justice who is the most guilty."

"Your majesty," said the Fox, "you are too good. Can it be a crime to eat sheep, such stupid mutton heads? No, no, your majesty. You have done them great honor by eating them up.

"And so far as shepherds are concerned, we all know they belong to that puny race that pretends to be our masters."

All the animals applauded the Fox loudly. Then, though the Tiger, the Bear, the Wolf, and all the savage beasts recited the most wicked deeds, all were excused and made to appear very saint-like and innocent.

It was now the Ass's turn to confess.

"I remember," he said guiltily, "that one day as I was passing a field belonging to some priests, I was so tempted by the tender grass and my hunger, that I could not resist nibbling a bit of it. I had no right to do it, I admit—"

A great uproar among the beasts interrupted him. Here was the culprit who had brought misfortune on all of them! What a horrible crime it was to eat grass that belonged to someone else! It was enough to hang anyone for, much more an Ass.

Immediately they all fell upon him, the Wolf in the lead, and soon had made an end to him, sacrificing him to the gods then and there, and without the formality of an altar.

The weak are made to suffer for the misdeeds of the powerful.



No comments

Powered by Blogger.