Ở chùa Obaku
Có một dòng thư pháp
Viết “Nguyên Lý Đầu Tiên"
Được người đời thán phục.
Thiền sư Kosen viết
Ra dòng chữ đẹp này
Hơn hai trăm năm trước
Truyền tụng đến ngày nay.
Dòng chữ này khởi đầu
Ông đã viết trên giấy
Và bản viết sau cùng
Khắc lên gỗ như vậy.
Chuyện kể khi ông viết
Dòng chữ này lần đầu
Người đệ tử đứng cạnh
Chê rằng “Chưa được đâu."
Ông viết bản thứ nhì
Nghĩ rằng chắc là được
Nhưng người đệ tử chê
“Nghèo nàn, dở hơn trước."
Ông lại viết bản khác
Người đệ tử lại chê
Tám mươi bốn bản viết
Đều bị chê như thế.
Lúc đệ tử ra ngoài
Cảm thấy lòng thư thái
Kosen viết thật nhanh
Hoàn thành bản viết cuối.
Người đệ tử trở lại
Giật mình nhìn bản viết
Người đệ tử tuyên bố:
“Một tác phẩm trác tuyệt."
oOo
Ta sống ở trên đời
Thường sợ bị chê cười
Sợ thị phi, phê phán
Sợ gặp điều rắc rối.
Khó làm được việc tốt
Nếu ta bị phân tâm
Bỏ đi những tạp niệm
Mới có thể thành công.
Bùi Phạm Thành
( Ngày 17 tháng 6, 2019)
Nếu có ghé thăm chùa Obaku ở Kyoto, chúng ta sẽ thấy một dòng chữ khắc “Nguyên Lý Đầu Tiên”. Các chữ này lớn lạ thường, và những người rành thư pháp luôn luôn thán
phục chúng như là một trong những tác phẩm hàng đầu. Các chữ này do Kosen
viết hai trăm năm về trước.
Lúc viết, thiền sư viết trên giấy, sau đó các nghệ nhân làm bản khắc lớn
hơn bằng gỗ. Trong khi thiền sư viết, có một người đệ tử bạo gan và trực
tính ở bên cạnh, vị đệ tử này đã hòa nhiều lít mực cho thiền sư để viết
mấy chữ này, và luôn luôn phê bình thư pháp của thiền sư.
“Chưa được,” vị đệ tử nói với Kosen sau lần viết đầu.
“Cái này thì sao?”
“Nghèo nàn. Dở hơn cái trước,” vị đệ tử nói.
Kosen kiên nhẫn viết hết tờ này đến tờ khác cho đến khi 84 chữ “Nguyên Lý Đầu Tiên” đã được viết, mà vị đệ tử khó tính vẫn chưa bằng lòng.
Rồi, khi vị đệ tử bước ra ngoài một lúc, Kosen nghĩ: “Đây là cơ hội để mình thoát được con mắt sắc bén của hắn,” và thiền sư viết vội vã, với tâm trống rỗng mọi tạp niệm. “Nguyên Lý Đầu Tiên.”
Khi trở lại, người đệ tử tuyên bố “Đây là một tác phẩm tuyệt vời.”
The First Principle
When one goes to Obaku temple in Kyoto he sees carved over the gate the
words “The First Principle.” The letters are unusually large, and those who appreciate calligraphy
always admire them as being a masterpiece. They were drawn by Kosen two
hundred years ago.
When the master drew them he did so on paper, from which workmen made the
larger carving in wood. As Kosen sketched the letters a bold pupil was with
him who had made several gallons of ink for the calligraphy and who never
failed to criticize his master’s work.
“That is not good,” he told Kosen after the first effort.
“How is that one?”
“Poor. Worse than before,” pronounced the pupil.
Kosen patiently wrote one sheet after another until eighty-four First
Principles had been accumulated, still without the approval of the pupil.
Then, when the young man stepped outside for a few moments, Kosen thought:
“Now is my chance to escape his keen eye,” and he wrote hurriedly,
with a mind free from distraction. “The First Principle.”
“A masterpiece,” pronounced the pupil.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment