Đi Đi Hỡi Hồng Yêu
“Go, Lovely Rose”Go, lovely Rose! Tell her that wastes her time and me, That now she knows, When I resemble her to thee, How sweet and fair she seems to be. Tell her that's young, And shuns to have her graces spied, That hadst thou sprung In deserts where no men abide, Thou must have uncommended died. Small is the worth Of beauty from the light retired: Bid her come forth, Suffer herself to be desired, And not blush so to be admired. Then die! that she The common fate of all things rare May read in thee; How small a part of time they share That are so wondrous sweet and fair! Edmund Waller (1606-1687) |
“Đi Đi Hỡi Hồng Yêu”Tới nói nàng nghe hỡi hồng thương Thời gian nàng phung phí đôi đường Làm ta tan nát lòng thêm đấy Chắc giờ nàng đã thấy được ra, Khi ta từng sánh nàng với hoa Dịu dàng, xinh xắn lại hiền hòa. Bảo nàng tươi tắn và trẻ trung, Chẳng để cho ai ghé mắt cùng, Khác chi hoa mọc trong sa mạc Giữa chốn hoang vu vắng bóng người, Mai kia hoa úa tàn hương sắc Chẳng có ai thương lấy một lời. Diễm kiều vơi bớt vẻ kiêu sa Khi khuất chìm trong tối nhạt nhòa; Mời nàng dời gót ra vùng sáng Cho đời được chiêm ngưỡng dung nhan, Đời bấy lâu nay từng ao ước E lệ làm chi hỡi mỹ nhân! Rồi héo đi hoa trước mắt người! Phận chung muôn vật hiếm trên đời Để nàng nhận thức ra chân lý Vô thường cuộc sống chỉ vậy thôi; Thời gian thoảng phút giây đôi lứa Đầm ấm, đẹp tươi thật diệu kỳ. Tâm Minh Ngô Tằng Giao (chuyển ngữ) |
Post a Comment