mệt nhoài ho hen ngày cuối năm
dựa lưng vào bức tường
rong rêu bám lên ngón tay gầy guộc
những hoa vàng mọc lên từ đá
nói với chúng ta lời thì thầm
năm mới sắp đến
những niềm vui lóe lên
như ngọn nến dưới hiên
bàn tiệc vui vỏn vẹn hai người
lửa thắp từ những phiêu du con chữ
biết đâu chúng ta sẽ thiết tha hơn
im lìm với trái tim dừng lại
phong tỏa những mối tình quá khứ
núp sau cánh cửa mùa đông
thế giới thiếu những khuôn mặt hiền từ
mang lời an ủi cho những cành hoa nở muộn
kể cho nhau chuyện thần thoại hoang sơ
và trăm ngàn cổ tích
con người có lúc trầm ngâm không muốn nói
ngậm ngùi như tượng đá
nhớ lại những thất bại và thành công
người này, kẻ khác, bè bạn xa gần
thân thương, thù nghịch
những đau lòng mất mát
những ganh ghét tỵ hiềm
ngày cuối năm
chia sẻ
rơi rớt như hạt gạo…
thy an
(Đặc San Lâm Viên)
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment