róc rách tiếng của nước
chảy vào ly thủy tinh
như tiếng cười em bé ngoài vườn
và tiếng reo của núi đồi sương phủ
mùa xuân trở về trong tâm trí
ngoài kia vẫn là mùa đông
một chút vui một chút buồn
nhập nhằng cuộc sống
len vào ngõ ngách
những hang tối, góc lòng
rồi cùng đường bế tắc
nhìn chung quanh vẫn là bạo ngữ cuồng ngông
nhân tình thế thái
kể hoài không hết
ngày cuối năm bỗng thấy mệt
thôi dừng lại tìm chút thảnh thơi
trang giấy nào rồi cũng lật nhanh
lững thững lên đồi hỏi thăm cổ thụ
gió rít qua những trần trụi của cây sồi
một chút chạnh lòng trông ngóng
một chút hơi ấm trong tim
cảm ơn đời vuốt tóc
đã dành cho ta những đặc quyền
và cúi mặt trước thời gian độ lượng
như một chấp nhận …
thy an
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment