Tháng 3 năm 2021, nhận được bài viết của nhà văn Tiểu Tử ở Pháp. Năm nay ông
đã 91 tuổi nhưng vẫn còn minh mẫn viết lách. Ông tốt nghiệp kỹ sư tại
Marseille, Pháp năm 1955. Ông về Việt Nam, dạy tại trường trung học Pétrus
Trương Vĩnh Ký niên khóa 1955-1956. Tháng 10 năm 1956, ông vào làm việc tại
hãng xăng Shell Việt Nam cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975. Năm 1979, ông
vượt biên và định cư tại Pháp.
Ông viết nhiều thể loại nhưng thú vị nhất là lối viết phiếm, dí dỏm, ví
von của văn phong miền Nam.
Bài viết Con Số 3 của ông, tôi cảm hứng viết thêm: Phần I của Tiểu Tử
& phần II của tôi (VTrD)
Phần I
Trong mấy con số từ 1 đến 10 con số 3 là đặc biệt nhứt, vì nó lúc nào cũng
thấy có mặt trong cuộc sống hằng ngày.
Đây ví dụ, bà Hai cúng Phật: Bàn thờ Phật được gọi là “Ngôi Tam Bảo”, trên
bàn thờ có bộ ba “lư hương và hai chân đèn”, có ba chung nước, bà Hai xá ba
xá rồi lấy ba chung nước đem đi lau rồi cho nước mới vào mang lại đặt lên
bàn Phật, thắp ba cây nhang, chắp vào hai bàn tay xá ba lần mới cắm nhang
vào lư hương, xong là xá ba xá, mới gõ ba tiếng chuông rồi quỳ xuống lạy ba
lạy, đứng lên xá ba xá hướng về bốn hướng.
Đó: chỉ việc cúng Phật mà đã có biết bao nhiêu lần ba?
Trong ngôn ngữ thông thường, để nói về một Người không đứng đắn, Người ta
gọi người đó là “thằng ba trợn, thằng ba xạo, thằng ba que xỏ lá, thằng ba
gai, thằng ba phải, thằng ba búa …”.
Trường hợp hơi gấp cần gặp nhau để “nói ba điều bốn chuyện rồi đi!”. Lỡ gặp
bữa cơm thì “ăn ba miếng rồi đi!”. Bữa nay ngày rằm mà không có cơm chay.
Thôi thì “và ba miếng cơm lạt trước khi ăn cũng được!”.
Thông thường, nhà xưa có nền hơi cao nên phải bước lên tam cấp để vào nhà!
Ngôi nhà có ba gian hai chái với hàng ba rộng. Trong bếp có ông Táo là ba
cục đất, hoặc ba viên gạch... Theo truyền thuyết, đó là “một Bà và hai Ông”.
Họ như vậy mà vẫn chịu nổi sức nóng của lửa củi! Hay quá!
Đàn bà đi chợ, cho dù món hàng chỉ có đôi ba đồng, họ vẫn trả giá đôi
ba lần. Để khỏi bị hố! Cuộc sống của họ dính liền với “ba cọc ba đồng” đó
mà!
À! Nhân nói về đàn bà mới nhớ ra theo truyền thống, họ phải chịu nép
mình vào “Tam tòng tứ đức”! Kẹt lắm chớ không phải chơi đâu! Trong lúc
đàn ông thời xưa có “năm thê bảy thiếp” thì đàn bà thời nào cũng chỉ “Chính
chuyên một chồng”!
Trên đây là nói về dân dã. Thử nhìn qua cuộc sống của một ông Vua coi ra sao
bởi vì ông là “đối lập” với người dân…! Đầu tiên, ổng đi đâu cũng có “tiền
hô hậu ủng”, có tới “ba đạo quân” đi theo bảo vệ! Cho nên khi nghe trên sân
khấu ông Vua kêu lớn “Tam quân” là nghe dạ rân trên đó! Oai như vậy na!
Khi ông Vua giận kẻ phản tặc nào là ổng ra lịnh “tru di tam tộc” kẻ
đó! Ghê chưa! Bằng không thì ổng cho “Tam ban triều điển” để phạm nhân
tự xử: đó là chén thuốc độc, sợi giây để thắt cổ và con dao nhọn để đâm vào
bụng.
Chổ ở của ông Vua không phải là loại vi-la mà là một “Tam cung lục
viện”, mỗi viện, ổng cấp cho nơi chốn gái đẹp. Mấy cô nầy có trách
nhiệm “phục vụ” ổng! Sướng vậy đó! Và nơi nầy không ai được vô nên được gọi
là “Tử cấm thành”, trong đó có tất cả những gì để ông Vua tiêu khiển,
tránh cho ổng khỏi đi lan ban ra ngoài nguy hiểm!
Nhắc đến chuyện Vua chúa, không quên hồi thời đó thường hay đọc truyện Tàu.
Có truyện Tam Quốc Chí đọc cũng mê! Trong truyện Tàu có những nhân vật làm
người đọc khó quên. Tỉ như: ba người kết nghĩa đào viên: Lưu, Quan, Trương,
tỉ như Lưu Bị tam cố thảo lư, ba lần đến đứng trước cửa nhà Khổng Minh để
cầu hiền, tỉ như ông Trình Giảo Kim nằm mơ thấy Tiên Ông dạy võ công với cái
búa bửa củi. Đang học, bỗng ông ta giật mình thức dậy và chỉ nhớ có ba đường
búa, tỉ như Quan Công Hầu hóa ngũ quan - hai cộng ba trảm lục tướng -
ba lần hai …vân vân … và vân vân…
Cha!… Con số 3 nó hành tôi từ đầu câu chuyện làm tôi muốn đo ván!
Thôi, ngừng đây nghen! Bái bai!
oOo
Phần II
Với chuyện viết lào lao cho vui nhưng cũng thú vị và hữu ích nên góp thêm
vào bài viết.
Truyện Ba Giai Tú Xuất trong dân gian của ta khá phổ biến.
Trong Truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du có câu:
“Sầu đong càng lắc càng đầy,
Ba thu dồn lại một ngày dài ghê.”
Tại sao phải dùng ba thu mà không dùng năm, mười… phải chăng thi hào dựa vào
Kinh Thi có câu “Nhất nhật bất kiến như tam thu hề” nghĩa là “một ngày không
gặp dài như ba năm”…
Cũng con số 3 mà người xưa nói “Trong ba người đồng hành, ắt có người làm
thầy của ta” cũng lấy ý từ Luận Ngữ “Tam nhân đồng hành…”. Và ca dao ta có
câu:
“Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao”
Nhà thơ trào phúng Trần Tế Xương trong bài thơ Ba Thứ Lăng Nhăng ví von:
“Một trà, một rượu, một đàn bà,
Ba cái lăng nhăng nó quấy ta”.
Nhà thơ Cao Bá Quát bị bắt giam tại nhà ngục Sơn Tây, rồi bị đóng cũi đưa về
Hà Nội, và giải vào Huế.
Nằm trong ngục, Cao Bá Quát không hề sợ sệt, tự nhạo cái mộng đế vương của
mình:
“Một chiếc cùm lim chân có đế
Ba vòng xích sắt bước thì vương”
Trước khi thọ hình, ông cũng còn ứng khẩu ngâm hai câu chửi rủa:
“Ba hồi trống giục mồ cha kiếp
Một nhát gươm đưa đéo mẹ đời”
Cao Bá Quát treo câu đối nơi nhà dạy học
“Nhà trống ba gian, một thầy, một cô, một chó cái;
Học trò dăm đứa, nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi”
Tuy dùng chữ “nửa” nhưng tính ra 1/3 người, 1/3 ngợm và 1/3 đười ươi.
Tác phẩm Ba Sinh Hương Lửa của nhà văn Doãn Quốc Sỹ rất nổi tiếng vào đầu
thập niên 60 ở miền Nam VN trong bộ trường thiên tiểu thuyết Khu Rừng Lau
gồm 4 tập: Ba Sinh Hương Lửa, Người Đàn Bà Bên Kia Vĩ Tuyến, Tình Yêu Thánh
Hóa, Đàm Thoại Độc Thoại.
Truyện Ba Người Lính Nhảy Dù Lâm Nạn của nhà văn Nguyễn Mạnh Côn, Sài Gòn
năm 1960.
Tác phẩm Les Trois Mousquetaires của văn hào Alexandre Dumas. Rất nổi tiếng
và được dịch ra nhiều nhiều tiếng trên thế giới. Ở VN với tựa đề Ba Chàng
Ngự Lâm Pháo Thủ. Điện ảnh Pháp với tác phẩm nầy đã ra đời vào năm 1921, nay
đúng 100 năm.
Các bà nội trợ thì rành thịt ba chỉ hay thịt ba rọi (Pork belly) là loại
thịt có cả phần nạc và mỡ, khi cắt ngang miếng thịt, bạn sẽ thấy được 3 lớp
xen kẽ theo thứ tự thịt, mỡ, thịt. Thịt ba chỉ ngon thường nằm ở phần giữa
cổ và vai (thường gọi là gáy) và phần chân giò. Loại thịt này sau khi chế
biến thường không bị khô và tạo cảm giác ngấy cho người ăn. Loại thịt nầy
nguồn cung cấp vitamin B1, B2, B5, B6, B12, PP, A, E… dồi dào và được chế
biến nhiều món ăn khoái khẩu.
Câu nói ví von trong dân gian “Hai người đàn bà và một con vịt làm thành cái
chợ.”
Người xưa đã nói “sự bất quá tam” nhằm khuyên bảo việc gì cũng không nên quá
nhiều lần. Nhiều lắm là 3 lần trở lại. Tha thứ kẻ lầm lỗi, chỉ nên tha ba
lần, nếu vẫn còn tái phạm, lần thứ tư phải trách phạt. Luật ở Mỹ cũng kết án
nặng khi phạm luật lần thứ ba như uống rượu lái xe… lần thứ tư thì… tiêu!
Các nước dân chủ trên thế giới với “Tam quyền phân lập” (Hành, Lập & Tư
pháp) khi không thi hành đúng thì bị lệch lạc.
Khi nghe 3 chữ “tam tam chế” thì mọi người đều dị ứng nên khỏi bàn!
Ở Trung Hoa có hội Tam Điểm nhưng Illuminati & thuyết âm mưu Trật Tự Thế
Giới đã hình thành mấy trăm năm về trước nhưng hiện nay trở thành đề tài
tranh cãi rất nhiều vì đây thế lực của của quyền lực ngầm thao túng trên thế
giới. Hình ảnh ban đầu còn in trong tờ 1 đồng Mỹ kim đầy bí ẩn.
Với số nhiều thì bắt đầu con số 2 nhưng con số nầy chưa hội đủ yếu tố nên
chọn con số 3 và vì từ xa xưa hình ảnh pyramid với các công trình xây đụng
đầy bí ẩn, trở thành kỳ quan trên thế giới. Và Số Pi (ký hiệu: π), hằng số
toán học… cho đến nay vẫn là con số kỳ diệu và bí ẩn. Công thức tính số thập
phân của hằng số Pi với số 3 đầu tiên (= 3,14159265358979326433…) nếu liệt
kê hết thì dài vô tận.
Nhưng quái gỡ nhất trên thế giới chỉ có Việt Nam tiền giấy 30 đồng phát hành
lần đầu năm 1981, trên thế giới chưa có đồng bạc nào có mệnh giá lẻ 30.
Năm 1985 Ngân Hàng Nhà Nước tiếp tục phát hành tờ tiền 30 đồng lần thứ hai,
nhiều người phản đối thì Tổng Giám Đốc Ngân Hàng Nguyễn Duy Gia giải thích
rằng: Chúng ta đã tiêu loại tiền 30 đồng, còn bà con nào muốn cặp tròn thì
dùng 3 loại 5+2+3=10. Ông tiến sĩ nầy ở trong lò ấp trứng… nên thiên hạ gọi
ông là Tiến Sĩ 30 đồng. Hết ý!
Có lẽ còn nhiều điều thú vị nữa với con số 3… Quý thân hữu góp ý cho vui.
Con số 3 và chữ ba cùng âm với nhau tuy không họ hàng dây mơ rễ má gì nhưng
khi viết gì thì viết, nói gì thì nói mà nghe “ba nó ơi…”, tiếng gọi “thiêng
liêng” đó phải ngưng… tán dóc!
Vương Trùng Dương
Tháng 3/2021
Nhân đọc đoạn cuối thấy anh Vương Trùng Dương lên tiếng mời thân hữu góp ý cho vui, chúng tôi cũng xin góp dăm ba chữ, trước là góp vui, sau là để xem lại coi sau "bao nhiêu năm từng lê gót nơi quê người" còn lại bao nhiêu chữ, hay là:
Đang tìm ý thì chợt nhớ đến một câu chuyện ngụ ngôn từ thời cổ đại Hy Lạp đã được Jean de La Fontaine kể lại bằng thơ tiếng Pháp. Đây là câu chuyện về 3 nhân vật, một người đàn ông trung niên, giàu có, và hai người vợ, một người lớn tuổi hơn ông và một người kém tuổi ông. Cả hai bà đều muốn "giành độc quyền" nên ra sức chiều chuộng và nhất là để ý chăm sóc bề ngoài của ông để xứng đôi với mình. Xem ra thì câu "Nhà có hai con, vợ chồng hạnh phúc", chỉ cần dời dấu phẩy qua bên phải một chữ là có thể diễn tả được tình trạng của ông nhà giàu này: "Nhà có hai con vợ, chồng hạnh phúc".
Tuy nhiên câu chuyện của bộ ba, một ông hai bà này, cũng có điều không mấy vui. Số là, bà trẻ thì lúc nào cũng lần mò nhổ tóc bạc cho chồng, để ông có vẻ trẻ mãi, xứng đôi với bà. Còn bà lớn tuổi, thì ngược lại, cố nhổ những sợ tóc đen của ông để xứng với bà ta hơn. Qua việc chăm sóc "tận tình" của hai bà, ngày nọ, trên đầu ông chẳng còn sợi tóc nào, nhẵn thín như cái gáo dừa !
Trong lúc ngẫu hứng, chúng tôi xin dịch thoát ý bài thơ của La Fontaine qua Tiếng Việt, theo thể thơ Lục-Bát, để góp vui và xem như là "phần III" cho bài viết về con số 3 kỳ diệu này.
Post a Comment