những bài thơ dài ngắn như hơi thở
lặng lẽ như sao trời
chữ nghĩa đôi khi dư thừa
đọc lên muốn cười muốn khóc
như cọng rơm bay theo gió
đóa hoa nở muộn vườn nhà ai mở ngõ
con đường trước mặt đèn treo thật sáng
phố xá tháng 12 không náo nhiệt như xưa
những bận tâm nặng lòng
đi về trên mặt phẳng thật trơn
rồi ngã xuống như những mảnh vụn
mang theo tiếng kêu
của nỗi buồn cuối năm và cơn đại dịch
niềm tin vào những thánh thiện
bỗng lung lay trước căn nhà
khi nghe bạo ngữ vang lên sau khung cửa
và người run rẩy lê chân dưới mưa
dung tích của ký ức quá đầy cho những phế thải
giọt cà phê nhỏ xuống như tiếng nhắc ngọt ngào
địa cầu phì nhiêu nuôi dưỡng tình yêu
bao la trải rộng
với những thấp cao khác biệt
bạo lực cuồng ngông
máu, mồ hôi, nước mắt
chảy ra thấm đất
mặt trời mặt trăng vẫn chung thủy
kể lể cùng ta những năm tháng qua đi
thời gian biền biệt chẳng bao giờ quay trở lại
bàn tay vẫy, lời giã từ
dài ngắn trôi theo câu chữ
thơ văn rồi cũng nhạt như mây.
thy an
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment