Thơ Tiểu Bình: Về Ngay - Chị Hằng Ơi
Về Ngay(Mến tặng Chị S)
Đường tà bóng xế dạ lê thê,
Một tiễn người đi khuất nẻo về.
Thầm thì nuốt ngược lời đứt đoạn,
Thôi thế là xong phút cận kề.
oOo
Tội trời giáng xuống bắt đền ư?
Ai bảo xa khơi để sầu tư?
Âm dương lạc nẻo sao quá vội?
Thèm một lần ôm, ôi ngất ngư!
oOo
Vời trông theo bóng mắt lệ nhòa,
Câu kinh đi lạc mãi miền xa.
Trầm nhang thôi hãy nương làn khói,
Về ngay con ạ, mẹ đây mà…
Tiểu Bình
|
Chị Hằng Ơi(Tặng em Duy)
Chếnh choáng men
Đêm tàn gọi sáng,
Nốt chén đầy
Bầu cạn ngẩn ngơ.
Long lanh ngấn nước trăng mờ,
Thuyền neo còn đợi người mơ bến nào?
oOo
Chị Hằng ơi, bến nao lòng nhớ,
Sâm - Thương kìa ai ngỡ rời xa?
Viễn du hề,
Gót chân ngà,
Về đây mau vớt cùng ta ánh vàng!
Tiểu Bình
|
Post a Comment