mùa thu cuốn mây về
trên hàng dây lá đỏ
giọt thơ buồn gõ nhẹ về tim
chiều thiên thu nghe tiếng gió ru mềm
căn phòng nhỏ bập bùng tia lửa ấm
nghe những nghìn trùng trôi về đằm thắm
ngày mưa đất ẩm
giấu riêng mình nỗi tiếc nhớ bâng khuâng
mái tóc hoa râm, trắng điểm đôi lần
một tay vẫy, chiều lâng lâng sóng dậy
**
phải chăng một ngày
nhìn áng mây hồng bay về phương ấy
nghe chút dịu hiền
nơi một quê hương ngây ngất trời xanh
tìm dấu chân êm trên hè phố yên lành
trôi đi mãi trái tim vần vũ ?
trong lòng bàn tay từng nếp nhăn vũ trụ
ươm về đây bao hạt giống từ tâm ?
vĩ nhân mỉm cười cất tiếng nói xa xăm
hồn lãng đãng chơi vơi ký ức
**
nghe ấm lửa trời, hương thơm lồng ngực
dòng sử thi nồng cháy tuổi thanh xuân
nghe những khát khao vỡ nát bao lần
hồn xao xuyến
bước chân dân tộc đẫm sương lệ đắng
qua cơn bão trời, gió mưa đằng đẵng
buổi sáng hiên nhà
đem về cành hoa trắng trinh nguyên
áo mỏng mây chiều, những tia nắng truân chuyên
đang rụng xuống bàn tay khô ước vọng
**
mùa thu cuốn mây mờ
trên những khúc sông lắng đọng
vỡ trong sương nụ cười đỉnh núi che ngang
đường phố lang thang
ngày yêu dấu trôi đi bàng bạc
hiếm hoi em
vạt tóc đen bất chợt quay về
**
mùa thu rải thơ buồn
lên hàng dây lá đỏ đê mê
chiều rụng xuống
mơ hồ cánh gió …
thy an
thu 2020 viết lại
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment