cho mềm đi những hàng chữ cứng ngắc
chạy vòng vòng quanh ngón tay
ý tưởng lùng bùng hỗn loạn
chưa bao giờ lộn xộn như hôm nay
chiếc mặt nạ kéo lên xệ xuống
câu nói khó nghe
nụ cười giấu mặt
niềm vui chạy trốn quá nhanh
một khung cửa, một bờ rào
nhìn ra con đường giới nghiêm
mùa dịch khép lại những ẩn dụ
chạy tìm những an ủi tầm thường nhất
độlượng của trái tim trong khổ đau
thế giới điên cuồng phẫn nộ
hốt hoảng của những người thèm sống
cạnh những ai bất chấp lạnh lùng
mùa hè qua mau với con sông trôi nhẹ
tháng chín đánh thức cây thông già bệnh hoạn
bao nhiêu câu hỏi vang lên
theo tiếng hú của đoàn xe cứu thương
đôi tình nhân bên đường thủ thỉ
con siêu vi không đem lại lo sợ
chỉ thấy đêm mưa mau
và giọt lệ xanh xao nhỏ xuống
những thân người ngủ say bên góc đường
hãy nắm tay đi về phía mặt trời
lời nói thì thầm đồng lõa
đừng quên sự sống đang kêu than
nhỏ nụ cười lên trang giấy trắng
mùa thu lặng lẽ ghé qua
ngày rằm cầu nguyện nhìn trăng đi xa…
thy an
tháng 09-2020 – mùa dịch Covid-19
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment