Vượt qua Biển Nhớ tôi về
Thấy khu vườn nhỏ nằm nghe gió buồn
Thấy cây Ngâu nặng chĩu sương
Thấy hàng bông Bụt nhện vương tơ trời,
Là bao nhiêu nỗi bồi hồi
Thấy tôi ngơ ngẩn ... giữa trời cố hương !
Mảnh vườn năm cũ ... Ơi thương
Rong rêu phủ kín con đường ngày xưa ...
Tôi nghe vời vợi ... âm thừa
Bao nhiêu thương nhớ cho vừa ... Ơi quê !
Những đêm Trăng sáng, Thơ về,
Đã thành Cổ Tích ! Bốn bề lặng câm !
Tôi đi từng bước âm thầm ...
Vượt Qua Biển Nhớ ! Mấy lần thăm quê,
Vào mơ hồn mộng lê thê ...
Vào mơ tôi đã thăm quê bao lần !
Bâng khuâng giữa cõi hồng trần ...
Thực, Hư, Chân Giả ! Ngại ngần bước ai !
Non Sông Vẫn Khối Sầu Dài ...
Tuệ Nga
Oregon, Miền Tây Bắc
Mùa Thu, 2020
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment