Khuya đêm Trăng vắt ngang thềm
Sao nghe tha thiết ... Nỗi niềm ưu tư ...
Người đi năm ấy, Tháng Tư !
Em còn Quê Mẹ, gió mưa quan hoài,
Vẫn trời Quê ! Sao lạc loài !
Em tìm gì ? Giữa đất trời hư không ...
Chiêm bao ! Nửa Giấc nhẹ bồng
Hỏi lòng, Sao lại trống không Sương nhòa !
Lời nào theo gió bay xa
Lời nào ở lại với ta cuối đời
Chơi vơi ! Vực thẳm luân hồi...
Vào Thời Kinh Nguyện ... Xin Đời Bình An ...
Vườn Thu, Lá lại đổ vàng,
Đọc Thư Nhà ! Chị bàng hoàng ... Thương Em !
Cánh Thư thả giữa khuya đêm
Mong Cầu, Em Sống Bình Yên ... Quê mình,
Trăng khuya vời vợi ... Trăng thanh,
Gửi về đâu ! Hết tâm tình tha phương ...
Cánh Thư nào ? Vượt Trùng Dương !
Em ơi, Chỉ thấy một phương Tuyết nhòa ...
Khuya đêm, Chị Đọc Thư Nhà !
Gửi gì cho Gió ! Mây qua đỉnh trời !
Bài Thơ Lạc Vận ! Rối Bời ...
Hoang Vu ! Cõi Tạm ! Gió Trời hư Vô ...
Dòng Sầu ! Mây Nổi ! Bơ Vơ !
EM Ơi ! NHỚ LẮM ! NGÀY XƯA QUÊ MÌNH ...
Tuệ Nga
Oregon, Miền Tây Bắc
Mùa Thu, 11/4 / 2020.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment