Sớm mùa thu
Trời đất mang nhiên ...
Con Chim nhỏ
Cất tiếng hót hiền
Êm lời Kinh Nhật Tụng
Ngoài vườn lá rụng,
Lá rụng đầy vườn xào xạc ... Lá bay,
Đóa Hồng cuối mùa nở muộn mé vườn Tây
Mầu hoa dịu dàng ... êm đềm trời Tháng Tám,
Có mầu hoa nào vơi sầu luân lạc !
Có mầu hoa nào đẹp ý tha phương
Vườn Mùa Thu bỗng ngào ngạt trầm hương ...
Sen Tịnh Đế nở trong hồn mầu nhiệm !
Phảng phất đâu đây dư hương hoài niệm ...
Mầu Hoa Đời lãng đãng ... Gió Thu Bay,
Lời Kinh êm đềm ...
Lời Kinh Nhật Tụng lòng say
Gió Nam Hải mênh mang … hồn mở cánh …
Trời thu lành lạnh,
Vàng ngõ
Vàng sân ...
Hờ hững Lá bay !
Bài Thơ năm cũ ngâm lại chiều nay
Vườn Cúc Vàng của mùa Thu năm đó
Những cánh Hoa từ dòng Suối Nhớ ...
Tôi thả lên trời theo gió xa khơi
Tôi thả lên trời những Sắc Hoa Đời
Hoa Vi Diệu chợt sáng ngời tâm tưởng
Gió Trầm Hương thơm lừng bay tám hướng
Ngõ Trăng Thiền Phất Phới Gió Thu Bay ...
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment