Header Ads

Cánh Gió Bâng Khuâng


Ơi mùa Thu ...
  cho lòng người hoài cảm
Cả tuần mưa rồi !
Mưa chơi vơi …  Mưa sầu đời
Từng khúc quanh ...  những mảng đời lưu lạc !
Người Còn, Người Khuất !
Thế sự mang mang ...
  tiềm thức ngổn ngang ...  nỗi nhớ ngập tràn
Quán tạm, Mưa chiều !
Tâm tình lữ thứ, ngàn trang chưa đủ
Chữ nghĩa bời bời ...
Tôi đi tìm tôi, mình là gì nhỉ,
Hạt bụi li ti ...  nằm dưới đáy ly
Người thích huy hoàng, Người chuộng cao sang,
Tôi trong đáy thẳm, Rùa mù lặng câm !
Bỗng nghe chiêng trống, đâu đó vang rần ...
Bỗng nghe tiếng dội, rớt đáy vực ngầm !
Tôi không não phiền,
Giữ Tâm an tịnh,
Không Cầu, Không Nhận
Đời như Hương Phấn,
Vạn vật bao la
Không còn, Không mất
Hoa nở, Hoa tàn ...
Vẫn chốn nhân gian,
Tôi đi tìm tôi, Hạt bụi bay xa
Giữa lòng đại dương ...  Bụi hằng hà Bụi …

Tôi không thấy bụi, tôi không thấy tôi,
Bụi bay mất rồi,
Hư Không Tịch Mặc ...
Nhân gian thắc mắc,
Nhiều như vi trần
Cánh Gió bâng khuâng,
  lại không có gió !
Thơ không viết nữa !
Chữ nghĩa bời bời ...

Tuệ Nga 
Oregon, Miền Tây Bắc
Mùa Thu 9/23/2020



No comments

Powered by Blogger.