Thơ Tuệ Nga: Lá Nhớ - Mấy Vòng Hoa Giáp
Lá NhớLá Nhớ, ơi mầu Lá Nhớ xưaMưa đan từng sợi, sợi đong đưa Ai thương Lá Nhớ mùa năm cũ Ngõ vắng chiều nay gió bấc lùa Từng trạm thời gian năm tháng qua Thương mùa lá rụng ... Nhớ mùa xa Vàng Thu ! Vàng cả trang tâm sự ! Soi bóng lòng Gương bóng nhạt nhòa ... Bảng lảng tà huy mây nước trôi Một dòng sông trắng mộng đầy vơi Chiêm bao nửa giấc nhòa hư ảnh Cánh Nhạn bâng khuâng lớp sóng đời ... Tuệ Nga |
Mấy Vòng Hoa GiápHoa Lê trắng xóa góc vườnBông Hồng, Bông Tím nõn nường khoe hương Cho Thơ bừng ngát thi chương Xa xôi mùa ấy, hoang đường chiều nay Mộng đời vút cánh xa bay Năm con giáp lẻ nghe ngày tháng trôi ... Xa rồi, tuổi đã xa người Mấy vòng hoa giáp nắng trời phù du Mà mơ về Suối Chân Như Mà thương Võng Mẹ, nôi từ hoa niên Trăm con nước đổ một miền Ngọt ngào tiếng Mẹ, ru hiền ca dao ... Đỉnh trời cao, đỉnh trời cao Có nghe gió thoảng rì rào sóng ru Người về đóng cửa tiềm tu Tôi nghe tiếng hát thiên thu gọi mời Vẫn là tiếng Mẹ à ơi ... Êm đềm ... Xao xuyến khung trời tịnh yên, Tôi ru tôi, tiếng ru hiền Trầm hương lãng đãng một miền tịnh thanh Hạt sương trên lá long lanh Hạt sương nằm ngủ trên cành Tường Vi Lại nghe hoa cỏ thầm thì Bài Thơ Mây Nổi, Gió về xôn xao ... Tiếng Dương Cầm, Giấc Chiêm Bao ! Bao nhiêu nhung nhớ thả vào lãng quên Sương khuya ướt áo lụa mềm Dường như có tiếng Chuông Hiền ...Chùa xa Lòng bâng khuâng giữa bao la Nhớ vầng Trăng sáng hiên nhà năm xưa Hiên Trăng vời vợi ... âm thừa ... Tuệ Nga (Đặc San Lâm Viên) |
Post a Comment