Diệu Huyền Những Cánh Cửa
Thấy hồ xanh, Sen trắng nở đầy Hoa
Thấy Chim hót nhởn nhơ trong vườn sớm
Thấy Nhang trầm bâng khuâng hương khói đượm ...
Mà Người Ơi, Một thoáng đã vù xa !
Người ở đâu ? Có phải Nước Di Đà
Người là Gió, là Hoa hay Sương trắng
Bước Thời, Không nghe xuyến xao ... Thầm lặng !
Đời có gì vĩnh cửu đến vô biên
Hỏi ai sao lại chuốc lấy não phiền !
Ơi, Tiếng Thơ,Tiếng Thơ nào vời vợi ...
Phải Cửa Trời, đang hân hoan đón đợi,
Đợi Người Về, Nơi vĩnh cửu hoan ca ...
Không còn gì mà phải Ước, phải Mơ
Vẫn nguyên đó bài Thơ xanh Ý Huệ
Trả Lại Nhân Gian Những Muộn Phiền Nhân Thế !
Trời trong xanh và Mây trắng như tơ
Đang đợi Người, Đợi người đó, người thơ,
Trời An Lạc , Cõi Như Nhiên Tịnh Độ ...
Vườn Xuân Hồng muôn hoa đang nở rộ,
Đợi Người Về, Thơ ngát mấy phương mây ...
Bài Thơ Viết, Thơ Viết, Ai Tặng Ai,
Chả có lẽ, mình tặng mình đây nhỉ !
Ai Mơ Ước, Ước Cuộc Đời Thiện Mỹ,
Tôi Kính Thành Hướng Nguyện Đấng Thế Tôn
Hoa Vô Ưu vi diệu trải tâm hồn
Cõi Ta Bà, hay Cõi Trời Tịnh Lạc
Trong vườn sớm có tiếng Chim vui hót...
Giọt sương hiền trên lá Trúc thật xanh
Giọt sương hiền ... Hay Giọt Lệ long lanh ...
Tiễn Người Về Phương Mây Hồ Tịnh Nguyệt
Ai Ra Đi ! Chưa Hẳn là Vĩnh Biệt,
RẤT DIỆU HUYỀN ! NHỮNG CÁNH CỬA THĂNG HOA ...
Chuyến Ra Đi, Là : Một Chuyến Đi Xa,
Là Về Lại, Nhà Vô Vi Sẵn Đợi
Trời Đao Lợi Hoa Cười Khoe Nụ Mới
HỒ TỊNH THANH BÁT NGÁT... ĐÓA SEN VÀNG ...
Tuệ Nga
(Đặc San Lâm Viên)
Trích Về Bên Suối Tịnh
6/2/ 2020
Post a Comment