Tượng Thương Tiếc
Lá úa vàng, chen lẫn lá tươi xanh
Vì đêm qua bão lên cơn tàn phá
Nên lá xanh tức tưởi phải xa cành!
Đoàn người đi mặc hai màu đen trắng
Khăn chít ngang đầu, cúi mặt thọ tang
Để tưởng niệm người chiến binh tử trận
Xe chầm chậm lăn, theo lối nghĩa trang.
Tôi sững sờ thấy anh ngồi nơi đó!
Vai ba-lô cùng nón sắt, súng trường
Giầy sô, áo trận hoen màu cỏ úa
Dáng hiên ngang như trấn ngự biên cương.
Anh ngồi đây đón chờ đồng đội mới
Họ kiêu hùng ngang dọc khắp chiến trường
Cũng như anh, đáp đền xong nợ nước
Còn tình nhà, trong tiếc nuối đau thương!
Đứng nhìn anh, lệ sầu lăn trên má!
Khóc không vì hiu quạnh nghĩa trang buồn
Và biết rằng anh chỉ là tượng đá...
Nhưng trong tôi, tượng vẫn có linh hồn!
Dư Thị Diễm Buồn
(Đặc San Lâm Viên)
Post a Comment