Nếu - If
IFIf you can keep your head when all about youAre losing theirs and blaming it on you, If you can trust yourself when all men doubt you, But make allowance for their doubting too; If you can wait and not be tired by waiting, Or being lied about, don’t deal in lies, Or being hated, don’t give way to hating, And yet don’t look too good, nor talk too wise: If you can dream—and not make dreams your master; If you can think—and not make thoughts your aim; If you can meet with Triumph and Disaster And treat those two impostors just the same; If you can bear to hear the truth you’ve spoken Twisted by knaves to make a trap for fools, Or watch the things you gave your life to, broken, And stoop and build ’em up with worn-out tools: If you can make one heap of all your winnings And risk it on one turn of pitch-and-toss, And lose, and start again at your beginnings And never breathe a word about your loss; If you can force your heart and nerve and sinew To serve your turn long after they are gone, And so hold on when there is nothing in you Except the Will which says to them: ‘Hold on!’ If you can talk with crowds and keep your virtue, Or walk with Kings—nor lose the common touch, If neither foes nor loving friends can hurt you, If all men count with you, but none too much; If you can fill the unforgiving minute With sixty seconds’ worth of distance run, Yours is the Earth and everything that’s in it, And—which is more—you’ll be a Man, my son! RUDYARD KIPLING (1865 -1936) | NếuNếu con tự tại an nhiênKhi người chao đảo và phiền trách con; Nếu con tin tưởng mình luôn Mặc người nghi kỵ không buồn tin con; Nếu con quyết chí chờ trông, Hay người gian dối, mình không theo người, Ai sân hận, mình thảnh thơi, Không khoe bản ngã, không lời tự kiêu; Nếu con mơ ước đủ điều Không sùng bái mộng, sớm chiều buông lơi; Nếu con suy nghĩ chuyện đời Không dùng, lại bỏ ra ngoài mục tiêu; Nếu con đối xử hai điều Thành Công, Hoạn Nạn đồng đều như nhau; Nếu con nhẫn nhục trước sau Nghe chân lý vốn từ lâu đẹp lời Nay phường gian xảo dong chơi Cố tình xuyên tạc bẫy người vô minh; Hay con nhìn sự nghiệp mình Cả đời xây dựng, tan tành phút giây, Và con quyết tạo lại ngay Dù không phương tiện, trắng tay, tiêu điều; Nếu thâu góp của rất nhiều Đỏ đen nướng hết khi liều ăn thua Rồi con khởi nghiệp như xưa Không than tài sản mình vừa tiêu tan; Nếu con tâm trí lỡ làng Sức tàn, lực kiệt chẳng màng làm chi, Rồi vươn lên tiếp bước đi Giữ nguyên Ý Chí kiên trì: “Quyết tâm!” Nếu con đạo hạnh vẹn phần, Không phân Vua hoặc thường dân cận kề; Nếu thù hay bạn đôi bề Khó làm con bị não nề tổn thương, Nếu người tính toán đủ đường Nhưng con vẫn thấy tầm thường đáng chi; Nếu từng phút lãng trôi đi Con đều tận dụng không hề bỏ qua; Thì con ơi, cõi Ta Bà Cùng muôn sự vật: con là chủ nhân Và hơn nữa quý bội phần Con sẽ là kẻ Thành Nhân con à!
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
Chuyển dịch thơ
|
Post a Comment