Có Đôi Khi ...
Trằn trọc hoài đầu óc nghĩ vẩn vơ
Thấy cuộc đời sao đầy những âu lo
Rất phức tạp và lắm điều bất ý
Thì bạn ơi có bao giờ bạn nghĩ
Ngoài trời kia trong bóng tối mịt mùng
Có bao người không nhà cửa, chiếu chăn
Không có bát cơm ăn cho ấm bụng
Ngay cây cỏ trong những ngày nắng hạn
Cũng thèm thuồng giọt nước để hồi sinh
Cũng ước ao trời trút xuống mưa rào
Cũng khắc khoải mong chờ như mình vậy
Có đôi khi vẫn thường hay giận dỗi
Trách tình đời sao bạc trắng như vôi
Bởi vì đâu, cũng tại mình nên nỗi
Làm người ta phải tìm cách tháo lui
Có đôi khi cứ tưởng mình tài giỏi
Hễ nói ra là lên tiếng dạy đời
Chỉ được nghe những lời khen giả dối
Mà sau lưng lại khúc khích tiếng cười
Có đôi khi cứ tin vào số phận
Cứ xán vào bức tường đổ đứng chơi
Lỡ một cơn gió mạnh từ đâu lại
Tường đổ nhà xiêu người cũng đi đời
Này bạn ơi! chẳng có gì tuyệt đối
Chỉ mong sao tương đối thế được rồi
Hãy lạc quan đón nhận thêm ngày mới
Với những người bạn tốt để mà vui...
Nguyên Nhung
(tháng ba 2020)
Post a Comment